TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 155

- Đầu tiên, anh có một tình yêu vô điều kiện. Anh chưa bao giờ biết rằng

nó tồn tại ở trong anh, thật mạnh mẽ, thật sâu sắc. Tình yêu đó lớn biết bao.

- Anh hiểu ý em. - Tôi thấy mình nên nói gì đó.

- Nhưng rồi mọi việc thay đổi. - Lara mặc tôi, tiếp tục nói. - Thay đổi mà

anh gần như không nhận ra. Đột nhiên có cảm giác như sợi dây nối với quá
khứ bị đứt lìa. Thật tàn nhẫn. Cái kết cục ấy. Anh không còn nhận ra họ
nữa. Cứ như họ là một người khác, ý em đúng là thế, hóa thành những
người hoàn toàn khác. Và đó là vấn đề.

Nàng cầm bó hoa bằng cả hai tay. Ngón cái rướm một giọt máu đỏ vì gai

đâm.

- Làm sao anh có thể vẫn yêu một người mà họ không còn là họ nữa?

Không phải anh không còn yêu họ, mà còn tệ hơn thế. Anh thậm chí còn
không biết họ nữa kia.

Tôi kéo ghế ngồi xuống.

- Lara, chúng lớn cả rồi. Anh biết điều đó khó khăn, anh biết chính xác

em muốn nói gì. Em yêu chúng khi chúng còn bé, em yêu chúng khi chúng
còn là hai đứa trẻ, nhưng đột nhiên em thấy khó yêu thương khi chúng vụt
lớn và bắt đầu làm em cáu tiết. Nhưng anh tin rằng bọn trẻ vẫn là những
đứa con mà em yêu thương. Cái đứa bé đỏ hỏn đó, đứa bé chập chững bước
đi đó, đứa bé mười tuổi đó, chúng vẫn còn đâu đó. Và em lại có chúng. Em
sẽ làm được. Em có những năm tháng lạc lõng, nhưng rồi chúng lại quay về
với em thôi.

Nàng đặt bó hoa xuống và nhìn vào ngón cái.

- Lara?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.