TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 196

- Nhưng tôi không biết mình là ai. - Tôi nói. - Tôi muốn biết nó từ đâu

đến. Ý tôi là trái tim. Tôi cần biết nhiều hơn.

Ông mân mê cái nơ trên cổ. Đó là đồ thật, không phải loại bằng cao su.

Không gì hơn đồ thật. Đồ giả trông quá hoàn hảo. Cảnh sát vốn chú trọng
đến chức năng, và tôi luôn xài đồ thật.

- Tôi không giấu anh điều gì cả, George à. Chính tôi cũng không biết.

- Tôi không tin.

- Đó là sự thật. Tôi không cần phải biết. Điều đó chẳng can hệ gì đến tôi.

Nếu gia đình người hiến tim muốn giấu... thì sao? Anh là bệnh nhân của
tôi. Hãy biết ơn vì cuộc sống của anh.

- Tôi biết ơn. - Tôi nài nỉ. - Nhưng tôi muốn biết ai là chủ nhân của nó.

Tôi gãi đầu. Ông ấy gọi tên tôi, chạm vào cánh tay tôi, và ông làm những

điều đó theo một cách khéo léo đến mức tôi gần như không để ý khi ông
liếc đồng hồ.

- Xin lỗi. Tôi làm lỡ bữa tối của ông.

- Madama Butterfly

[12]

. Anh làm tôi lỡ Puccini. Rồi tôi hiểu tại sao ngón

tay xương xẩu của ông cứ sờ lên cái nơ ở cổ. Nó bị tuột. Đó là điều phiền
toái của những chiếc nơ thật. Chúng rất hay tuột. Tôi mỉm cười, gật đầu.

- Cái nơ...

Ông ấy cười to và bất giác sờ lên nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.