TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 224

Tôi theo Lara lên lầu. Cửa phòng Ruby mở toang. Chúng tôi nhìn con bé

trang điểm. Nó bắt đầu tô son điểm phấn hồi nào vậy chứ? Chúng tôi nhìn
nó nói điện thoại. Gã chết tiệt đó? Chúng tôi nhìn nó sắp bỏ đi.

- Xin lỗi bố mẹ. - Con bé hướng về phía chúng tôi.

- Con không được đi đâu hết. - Lara bảo.

- Cứ chờ xem.

Lara giằng cánh tay con gái khi nó cố gạt chúng tôi ra. Tôi thấy điều đó

trong mắt nàng - Lara giận đến độ suýt đánh con. Nhưng tôi biết nàng sẽ
không làm vậy. Bởi nàng không thể. Nàng sẽ không bao giờ đánh cho dù
Ruby có đốt rèm cửa, cho dù cả trăm năm nữa. Lara không bao giờ đánh
con và Ruby biết rõ điều đó. Nhưng Lara nhất định sẽ không buông con bé
ra. Còn tôi đứng đó, không còn là người cha thực thụ, chỉ là một người bạn
vô dụng của con gái mình.

Ruby vùng vẫy dữ dội trong tay mẹ. Á!

- Con làm sao vậy?

- Con làm sao ư? Con sẽ nói cho mẹ biết con bị làm sao, mẹ yêu dấu. -

Nước mắt con bé tuôn trào. - Đã muộn rồi. Quá muộn để diễn vở gia đình
hạnh phúc rồi mẹ ạ.

Lara buông con bé ra. Và chỉ một thoáng sau, tôi nghe tiếng bước chân

của nó lướt trên cầu thang như muốn chạy trốn thật nhanh trước khi bị giữ
lại một lần nữa.

- Anh sẽ nói chuyện với con. - Tôi bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.