TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 280

Tôi dán mắt vào nó, định thần lại, và khi sút một cú bằng chân phải,

bóng đi ngọt qua mu bàn chân, tôi cảm thấy đầu gối nhói đau. Bóng đã bay
tới chỗ bọn trẻ, nhưng cơn đau vẫn ở lại bên dưới xương bánh chè. Tôi
nhảy lò cò cảnh giác, sợ thả bàn chân phải xuống đất.

Chúng đứng nhìn tôi. Trận bóng tạm dừng. Cô bé đội tuyển Anh đang

cầm trái bóng.

- Bác không sao chứ ạ? - Nó hỏi.

Tôi gật đầu mỉm cười và giơ ngón tay cái lên ra hiệu “số dách”. Trận

bóng tiếp tục, tiếng hét la vang sau lưng khi tôi nhảy lò cò ra khỏi công
viên.

***

Ban đầu, tôi nghĩ là lũ đám hay quấy phá hồ bơi.

Tôi nghe tiếng bước chân trên cỏ rồi trên lớp sỏi rải quanh hồ, tiếng chân

nhẹ nhàng cố không đánh động cả ngôi nhà. Tôi nằm nín thở trên giường,
nhìn chòng chọc lên trần nhà và chờ tiếng bì bõm lén trườn xuống hồ.

Thế nhưng có tiếng đập vào cửa sổ phòng ngủ.

Đó là một thứ nhỏ, cứng, như viên băng trong cơn mưa đá mùa hè. Rồi

thêm một tiếng đập nữa, và tôi nhảy phóc xuống giường lao nhanh đến cửa
sổ.

Tôi kéo rèm, vừa kịp thấy Lara ném một viên khác vào cửa sổ. Trật lất.

Nàng vốc một nắm sỏi từ bờ hồ và nhón chân ném từng viên một. Tôi mở
cửa và một viên sỏi đập ngay vào mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.