TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 79

- Không quan trọng đâu bố.

Nhưng đối với tôi, điều đó quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Tôi nhìn con trai, cái con quái vật to lớn vụng về này, kẻ lạ mặt da bọc

xương này, và tôi buộc mình phải nhìn lại đứa con từng là cậu nhóc để tóc
bờm xờm, cậu con trai bé bỏng mà tôi có thể ôm vào lòng và được nó ôm
lại, không ngượng ngùng đẩy tôi ra.

- Có gì xảy ra với hai bố con mình vậy Rufus? Bố và con là bạn mà, phải

không? Con có nhớ hồi con còn nhỏ, hai bố con đã cùng dạo công viên,
cùng xem bóng đá, cùng đi Legoland chơi xếp hình. Con nhớ Legoland
chứ?

- Legoland? Vâng, con bị say xe. Nôn thốc nôn tháo suốt chặng đường

đến Windsor.

- Nhưng con đã rất thích thú khi chơi ở đó. Nhớ chưa? Điều gì xảy ra

vậy?

Nó khịt mũi nhìn đi chỗ khác.

- Ờ, thì... Con lớn rồi.

Là vậy sao? Tất cả chỉ có vậy ư? Thật thế à? Khoảng cách giữa hai bố

con ngày càng rộng khi năm tháng qua đi sao? Như thế có tự nhiên không?
Thật không tin nổi. Tôi cảm thấy mình đã rẽ sai đường ở đâu đó, và đó là lý
do tôi đánh mất đứa con trai.

- Thật không dễ chịu chút nào khi có một ông bố là cảnh sát. Ai ai cũng

biết. Luôn luôn bị so sánh. Luôn luôn bị so đo. Chỉ là đứa con trai của bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.