TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 120

tôi, tôi ngửa cổ ngước lên thì thấy sáu đứa trẻ đang quỳ gối quanh đường rìa
nham nhở của lỗ vỡ trên sàn nhà, chăm chú nhìn xuống.

Không hiểu từ đâu, nhưng tôi nhận ra họ. Khuôn mặt họ dường như tôi

đã từng gặp trong một giấc mơ nửa nhớ nửa quên. Tôi đã thấy họ ở đâu rồi
nhỉ - và làm thế nào họ lại biết tên ông nội tôi được?

Sau đó tất cả trở nên rõ ràng. Trang phục của mấy đứa trẻ thật lạ, thậm

chí cũng không giống người xứ Wales. Những khuôn mặt nhợt nhạt vắng
bóng nụ cười của họ. Các bức ảnh rải ra trước mặt tôi, chăm chăm ngước
nhìn lên tôi trong khi mấy đứa trẻ chăm chăm nhìn xuống. Tôi đột nhiên
hiểu ra.

Tôi đã trông thấy họ trong những bức ảnh đó.

Cô gái vừa lên tiếng lúc trước đứng lên để nhìn tôi được rõ hơn. Trong

hai bàn tay mình, cô gái giữ một quầng sáng chập chờn, không phải là một
cây đèn bão hay một ngọn nến, mà dường như giống một quả cầu lửa,
không có chất đốt nào ngoài làn da trần của cô gái. Tôi đã thấy bức ảnh của
cô chưa đầy năm phút trước đó, và trong ảnh cô trông rất giống lúc này,
thậm chí vẫn đang ấp ủ cùng thứ quầng lửa lạ lùng đó giữa hai bàn tay
mình.

Tôi là Jacob, tôi muốn nói lên thành tiếng. Tôi đã tìm các bạn. Nhưng

quai hàm tôi đã trở nên cứng đờ, và tất cả những gì tôi có thể làm là mở to
mắt nhìn trân trối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.