TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 235

Nghe thấy một tiếng đằng hắng vang lên thật rõ sau lưng mình, tôi bèn

quay lại thì thấy Emma đang chằm chằm nhìn vào từ ngưỡng cửa. Tôi bò
nhoài ra để nhặt nhạnh các lá thư lại, mặt đỏ bừng, song đã quá muộn. Tôi
đã bị bắt quả tang.

“Tớ xin lỗi. Đáng ra tớ không nên vào đây.”

“Cái đó tôi quá rõ chứ”, cô nói, “nhưng dù sao đi nữa, đừng để tôi làm

gián đoạn việc đọc của cậu.” Cô đùng đùng bước tới chỗ cái tủ ngăn kéo,
lôi một ngăn kéo ra rồi ném nó rơi đánh rầm xuống sàn. “Trong khi làm
việc đó sao cậu không ngắm qua luôn cả quần lót của tôi đi này!”

“Tớ thực sự, thực sự xin lỗi”, tôi nói. “Tớ chưa bao giờ làm chuyện thế

này.”

“À, tôi cũng không lạ. Còn mải nhòm trộm qua cửa sổ phòng phụ nữ mà,

tôi đoán vậy!” Cô đứng cúi xuống tôi, run lên vì tức giận, trong khi tôi loay
hoay cố xếp trả lại tất cả chỗ thư vừa khít vào trong hộp.

“Chúng được xếp theo hệ thống, cậu ạ. Đưa chúng đây, cậu đang làm lộn

tung mọi thứ lên rồi!” Cô ngồi xuống đẩy tôi sang bên, đổ hết mọi thứ trong
hộp ra sàn và phân loại các lá thư ra thành từng chồng với tốc độ của một
nhân viên bưu điện. Nghĩ rằng tốt nhất là nên im lặng, tôi ngoan ngoãn theo
dõi trong lúc cô làm việc.

Khi đã dịu lại đôi chút, Emma nói, “Vậy là cậu muốn biết về Abe và tôi,

phải không nào? Muốn biết thì chỉ cần hỏi là được.”

“Tớ không muốn tọc mạch.”

“Điều đó thì giờ còn phải tranh luận mới biết được nhỉ?”

“Tớ đoán vậy.”

“Thế nào? Cậu muốn biết điều gì?”

Tôi ngẫm nghĩ về chuyện đó. Tôi thực sự không biết nên bắt đầu từ đâu.

“Chỉ là... chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Thế thì được, chúng ta sẽ bỏ qua hết những đoạn hay ho và đi thẳng tới

hồi kết. Đơn giản thôi, thật đấy. Anh ta rời đi. Anh ta nói yêu tôi và hứa sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.