TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 297

Lý Thư Bạch nói, “Tiểu muội ngươi dẫu sao cũng đã nhận sính lễ của Quỳ
vương phủ, ba ngày nữa ta sẽ đích thân tới bái tế.”

“Đa tạ vương gia.” Vương Uẩn cảm kích.

Nhà họ Vương đang gấp rút lo tang ma, công việc bộn bề nên Vương Uẩn
chỉ uống xong chén trà đã phải vội vã cáo từ.

Thấy bóng áo trắng thanh khiết của Vương Uẩn băng qua bụi ngọc trâm
trước sân, Hoàng Tử Hà vội cầm cây quạt đuổi theo, “Vương công tử, quạt
của công tử đây.”

Y quay lại mỉm cười với cô, “Không dùng quạt lò ư?”

“Không có không có.” Cô vội xòe ra cho y xem, “Công tử nhìn này, tôi sợ
lấm tro bếp nên vẫn nhét trong ngực áo.”

“Mùa này còn phải đun trà, thảo nào công công đầm đìa mồ hôi.” Vương
Uẩn không giơ tay ra nhận, chỉ cúi đầu nhìn cô, “Công công cứ cầm lấy mà
dùng.”

“...” Hoàng Tử Hà vẫn khăng khăng chìa cây quạt cho Vương Uẩn, song y
đã quay lưng bỏ đi, chỉ xua tay nói, “Công công giữ lấy, lần sau trả ta cũng
được.”

Hoàng Tử Hà đứng giữa mảnh sân đầy ngọc trâm, vô thức giơ chiếc quạt
đã mở sẵn ra quạt quạt mấy cái, tự dưng càng thấy nóng nực hơn.

Chương 14: Phố dài vắng lặng

Mất một lúc cô mới ngoảnh lại, thì bắt gặp Lý Thư Bạch đang chằm chằm
nhìn mình từ trong cửa sổ. Chẳng biết y đứng đó đã bao lâu, thấy cô ngoái
đầu, y hơi hất cằm, ý bảo cô vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.