TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 105

coi qua Lễ Nghi chí, muốn chỉ cũng không biết chỉ từ đâu.

Đi vào hành lang, có bốn a hoàn ra đón, nhất tề hành lễ nghênh tiếp. Trong
phòng rộn rã tiếng cười đùa, bọn họ bước vào, thấy bên trong lộng lẫy gấm
vóc, trước cửa sổ treo một bức mành thêu hoa sen, trong bình mai cắm đầy
hải đường, mười quý phu nhân chải chuốt chỉnh tề đương ở đó, ai nấy đều
áo gấm trâm hoa, hầu chuyện Vương Nhược đang ngồi trên sập lưu ly.

Hôm nay Vương Nhược ăn vận linh hoạt khác hẳn bữa trước, áo ngắn tay
lỡ màu cánh sen thêu mẫu đơn đỏ, trông lộng lẫy và rạng rỡ. Tóc nàng vấn
búi đồng tâm, cài đóa khởi lưu ly bữa trước, còn cắm xéo hai chiếc trâm
ngọc xanh, trông trang trọng mà không đánh mất nét tươi trẻ của bản thân.

Hoàng Tử Hà nghĩ bụng, quả là một thiếu nữ biết phục sức, rõ ràng nàng
rất am hiểu các lợi thế của mình.

Thấy nạp trưng sứ đã đến, tất cả đều đứng dậy đón tiếp. Vương Nhược yêu
kiều bái chào, Lễ bộ thượng thư Tiết đại nhân đảm nhiệm vai trò nạp trưng
sứ bắt đầu tuyên đọc sính thư(*). Nghe bức thư tràng giang đại hải dài đến
phát mệt, Hoàng Tử Hà ngán ngẩm ngẩng đầu nhìn ra cảnh sắc ngoài song,
thấy chim én líu ríu trên xà nhà, ngày xuân tươi tắn, cả đất trời đều bừng
bừng nhựa sống.

(*) Thư cầu hôn của nhà trai gửi sang nhà gái.

Vương Nhược nhận lấy sính thư, ngước lên trông thấy Hoàng Tử Hà, khóe
môi bất giác nở nụ cười mừng rỡ, “Ta xuất thân quê mùa, chưa từng được
thấy uy nghi nhà trời, càng không hiểu phép tắc trong cung, phải phiền hai
vị dạy bảo nhiều rồi.”

Tố Khởi vội nói, “Đâu dám, vương phi xuất thân thế gia, lễ nghi chu toàn,
đương nhiên chỉ một hiểu mười, không cần phải nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.