TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 123

“Ôi chà, chỉ có tên hai a hoàn thôi ư, xem ra tôi phải dày mặt đi nghe ngóng
về mấy người khác rồi.” Hoàng Tử Hà làm bộ rầu rĩ, cảm tạ Hồ tri sự lần
nữa rồi bước tới thu dọn đồ đạc của mình, toan rời khỏi bộ Hộ.

Cô đang định cuộn bức họa thì nhác thấy một tên tiểu lại bộ Hộ đương nhìn
chằm chằm vào đó, vẻ kinh ngạc. Hoàng Tử Hà liền hỏi, “Vị đại nhân này,
có phải từng gặp người phụ nữ trong tranh không?”

“À… Bỉ chức từng gặp một người gần giống, nhưng cũng chưa chắc…”
Tiểu lại ấp úng đáp, có vẻ khó mở miệng.

Hoàng Tử Hà vội gặng, “Xin hỏi đại nhân gặp ở đâu?”

Tiểu lại do dự chốc lát mới đáp, “Nghĩa trang phía Tây Thành.”

Nghĩa trang. Hai chữ này vừa lọt vào tai, Hoàng Tử Hà tức thì cau mày,
lòng trào lên dự cảm không lành. Xuất hiện ở nghĩa trang, lại do bộ Hộ xử
lý, thông thường đều là xác vô danh.

Quả nhiên tiểu lại kia quay vào rút trong tủ ra một cuốn sổ, “Bên Tây thành
có hơn mười người từ U Châu tới, mấy hôm trước nhiễm bệnh chết cả.
Sáng nay bỉ chức tới vào sổ, thấy trong đó có một kẻ… rất giống người phụ
nữ công công đang tìm.” Nói đoạn, tiểu lại lật cuốn sổ ra đọc lên, “Ngươi
chết là nữ, không biết tên, chừng trên dưới bốn mươi, thân cao năm thước
ba tấc, đầy đặn cân xứng, da rất trắng, tóc đen dày, má bầu mũi cao, mày
trái có một nốt ruồi đen.”

Mày trái có nốt ruồi đen.

Hoàng Tử Hà vội ngồi thẳng dậy, hối hả hỏi, “Thi thể ấy còn ở nghĩa trang
không? Đại nhân có thể chỉ cho tôi tới tra xét thử?”

Tiểu lại cất cuốn sách vào tủ, lắc đầu đáp, “Không được, đám người đó mắc
bệnh dịch mà chết, theo lệ đã hỏa táng cùng tất cả di vật, chôn sâu tro cốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.