TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 252

“Làm sao đây? Có cách nào để nhanh chóng tìm ra người chúng ta cần giữa
bấy nhiêu tư liệu không?” Chu Tử Tần hỏi.

Hoàng Tử Hà nghĩ ngợi, rồi đột nhiên đi tới trước mặt viên tri sự kia đề
nghị, “Phiền đại nhân giúp tôi tìm hồ sơ về các quan viên trong vòng mười
năm nay ở Từ Châu.”

“Từ Châu à? Tư liệu về quan viên nơi này hình như không nhiều lắm.” Tri
sự nói, đoạn gọi một tên tiểu lại tới, tiểu lại dắt họ tới gian thứ tư căn thứ
hai, mở cửa nói, “Đây chính là hồ sơ quan viên Từ Châu từ xưa đến nay.”

Nhìn những giá sách đầy phè xếp thành hàng bên trong, không gian giữa
các giá gần như không đủ để lách mình vào nữa, Chu Tử Tần trợn tròn mắt,
lẩm bẩm, “Ta vẫn thấy… công trình này lớn quá đi mất…”

“Cảm ơn, tôi sẽ tìm thử xem.” Hoàng Tử Hà buông một câu, đoạn nhấc
chân bước vào phòng.

Chu Tử Tần thấy cô đi thẳng về phía giá để hồ sơ của quan viên năm Hàm
Thông thứ chín, bưng xuống một đống tư liệu về năm Đại Trung thứ nhất,
lật nhanh đến phần những ngụy quan được Bàng Huân phong tước và bị
triều đình xử lý sau này.

Trong phòng hơi tối, dưới ánh sáng từ ngoài song chênh chếch rọi vào,
những hạt bụi dày đặc bay tản mác khắp nơi. Chu Tử Tần quay lại nhìn
Hoàng Tử Hà, phấn vàng xoa trên mặt cô nhạt hẳn đi dưới ánh mặt trời,
khiến làn da trắng muốt như ngọc ngời lên giữa lớp bụi bay mù mịt, hàng
mi dài mà dày như đôi cánh bướm phủ lên cặp mắt tựa sương xuân.

Chu Tử Tần bỗng chốc ngây người, thầm nghĩ, chắc hẳn Dương Sùng Cổ
đã tịnh thân từ khi còn rất nhỏ, bằng không làm sao có thể thuần khiết, dịu
dàng uyển chuyển từ trong cốt cách đến thế kia. Bao nhiêu năm qua, gã
từng gặp rất nhiều hoạn quan yểu điệu như thiếu nữ, song theo nghiên cứu
của gã về xương cốt con người, thân thể Dương Sùng Cổ luông toát ra cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.