TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 262

Chu Tử Tần gãi đầu, dường như còn bối rối hơn, “Thoi bạc duy nhất thất
lạc trong đợt kiểm kê ở Từ Châu, sao lại xuất hiện trong điện Ung Thuần
cung Đại Minh? Hơn nữa lại chỉ có nửa thoi là sao? Xem ra, sau khi lần ra
lai lịch thoi bạc này, chúng ta lại càng rơi vào bí ẩn sâu xa hơn thì có.”

“Đúng vậy, vụ án này càng đi sâu dường như lại càng liên quan tới Bàng
Huân - hoặc có kẻ tìm đủ mọi cách khiến chúng ta cảm thấy có liên quan
tới Bàng Huân.” Hoàng Tử Hà nói.

Lý Thư Bạch không tán đồng cũng chẳng phản đối, chỉ đậy chén trà trước
mặt lại rồi đứng dậy, “Hôm nay đến đây thôi, về nhà cái đã. Tử Tần, ngươi
đến bộ Hình xem năm thoi bạc vật chứng kia còn đó không. Sùng Cổ lo sắp
xếp lại xem còn manh mối nào có thể tra xét nữa không.”

“Được!” Chu Tử Tần là kẻ miệng nói tay làm, bất chấp giờ đã quá Ngọ, các
nha môn đều đã nghỉ trưa, gã vẫn chuẩn bị chạy tới gõ cửa bộ Hình điều tra
- dù sao gã cũng quen thuộc bên đó, còn đánh bạn với mọi người.

Hoàng Tử Hà theo Lý Thư Bạch lên xe về Quỳ vương phủ. Dọc đường Lý
Thư Bạch chỉ nín lặng, không nói năng gì, cũng chẳng buồn nhìn cô. Hoàng
Tử Hà thấy ngột ngạt kinh khủng, đành trơ mặt ngồi trên ghế, vắt óc đoán
xem mình hay kẻ nào đã đắc tội với vị đại gia này. Nếu là người khác thì tại
sao y lại bày ra bộ mặt này cho mình xem. Nếu là mình, thì vì nguyên nhân
gì...

Còn đương ngẫm nghĩ thì vị đại gia đang làm mặt lạnh kia cuối cùng cũng
lên tiếng, “Giúp cái gì?”

“Hả?” Hoàng Tử Hà thầm chột dạ, đương nhiên cô không dám nói là việc
của Trương Hàng Anh, vội lấp liếm. “Là... chút việc cỏn con thôi, bởi thế
tôi không dám phiền đại giá vương gia, đành bàn bạc vói Chu Tử Tần. Gã
vừa có thể giúp tôi giải quyết, lại khỏi kinh động đến vưong gia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.