TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 271

Nói đến đây, nhìn Hoàng Tử Hà đang ăn điểm tâm, Lý Thư Bạch bèn lược
đi một mớ những lời khó nghe tiếp theo của kẻ kia, chỉ kể, “Tráng hán nọ
cao lớn khác thường, mặt mũi hung tợn, thiếu nữ yếu đuối chỉ đứng đến
ngực hắn ta, dù liều chết vùng vẫy cũng không sao thoát được, chỉ còn
nước gào khóc thảm thiết, bị hắn lôi xềnh xệch ra cửa.”

Bấy giờ Lý Thư Bạch đứng ngoài cửa sổ chứng kiến sự việc, song thuộc hạ
của y không tìm thấy cửa, tường lại quá dày quá cao không thể đột nhập, y
đang nghĩ hẳn tên kia đã chuẩn bị xe ngựa, định quay về sai thuộc hạ chặn
đường hắn thì trông thấy một bóng người loạng choạng lao ra, là một thiếu
nữ dong dỏng cao. Cô này cũng đầu tóc rũ rượi, mặt đầy bùn đất, không
nhìn ra nổi dung mạo ban đầu, hai tay giơ một thanh cời lò bằng sắt, đâm
thẳng vào lưng tráng hán.

Tiếc rằng tên đó da dày thịt béo, thiếu nữ mới đến tay yếu, lại không biết là
nên đâm vào chỗ hiểm, dù dùng hết sức cũng chẳng đâm sâu được, chỉ làm
tên kia đau đớn chút xíu, không đủ để hắn buông thiếu nữ yếu đuối kia ra
ngược lại còn bị hắn gầm lên tung một cước đá trúng ngực, cả người văng
đập vào góc tường, hộc ra một búng máu.

Tên hung tợn còn chưa hả giận, xồng xộc chạy đến định đánh cô cao, cô
yếu bèn cố sức níu hắn lại, song không sao giữ nổi, chỉ thấy hắn rảo bước
đi về phía cô cao bấy giờ đã ngã lăn xuống đất, vung nắm đấm to bằng bát
giấm đấm vào bụng cô ta.

Lý Thư Bạch lập tức giương cung lắp tên, thầm trách mình vừa rồi lơ đãng,
có lẽ không kịp cứu thiếu nữ kia nữa.

Hoàng Tử Hà đã quên bẵng cả ăn uống, ngồi thẳng người lên, nhìn Lý Thư
Bạch không chớp mắt, sốt sắng hỏi, “Sau đó thế nào?”

Lý Thư Bạch nãy giờ vẫn bưng chén trà, lúc này mới thong thả hớp một
ngụm, kể tiếp, “Đúng lúc ta lắp tên xong, nhìn lại vào sân thì nghe thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.