TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 323

Nét chữ rất thanh tú, có điều hơi tháu, cảm giác như viết vội. Lý Thư Bạch
xem qua một lượt rồi đưa cho Hoàng Tử Hà.

Ánh mắt cô dừng lại trên mấy chữ “tâm nguyện đã hoàn thành” , trầm
ngâm hồi lâu mới trao trả Ngạc vương, “Đã vậy về sau chắc cũng rất khó
gặp được Niệm Nương. Tiếc rằng tài đàn của tôi chưa tinh, vẫn còn muốn
học hỏi thêm ở bà ấy.”

Ngạc vương mỉm cười, “Đâu có sao, nội ngoại giáo phường rất nhiều cầm
sư, cũng chẳng thiếu cao nhân. Phải rồi, hôm qua là rằm, lúc đệ theo lệ vào
cung thỉnh an thái phi, Trần Niệm Nương có gửi lời nhờ đệ tâu rằng, thái
phi thích nhất tỳ bà, năm xưa trong Vân Thiều Uyển ở Dương Châu có một
bức họa Vân Thiều Lục Nữ, có người nói bên trong hàm chứa nhiều đạo lý
về tỳ bà, nếu thái phi thích, mấy ngày nữa bà ta sẽ đến trình lên cho thái phi
thưởng lãm. Có điều hôm nay đệ vào cung tâu lên, thì thái phi chỉ cười nói,
một bức họa có gì hay mà xem, rồi từ chối.”

“Khi đệ từ trong cung trở về thì Trần Niệm Nương đã đi rồi ư?” ,

“Vâng, bới thế nếu thái phi thích xem, đệ thực chẳng biết lấy đâu ra bức
họa ấy nữa” , Lý Nhuận cười nói. Y quả là tốt tính, mỗi khi cười lên, gương
mặt đều rạng rỡ thoải mái, rõ ràng không hề để bụng chuyện Trần Niệm
Nương.

Lý Thư Bạch gật đầu nói, “Người đã đi rồi, không tìm được nữa, hôm nay
lại để đệ đích thân pha trà, phải thực lòng cảm tạ.”

“Nói gì thế, Tứ ca đến chơi, đệ cầu còn không được nữa là.”

Hai người khách sáo thêm mấy câu rồi Lý Thư Bạch dẫn theo Hoàng Tử
Hà ra khỏi cửa.

Mãi tới khi bóng dáng Lý Nhuận đứng ngoài cửa tiễn chân bị bỏ lại xa tít
cuối trời, Lý Thư Bạch mới ghìm cương, cùng Hoàng Tử Hà dừng ngựa ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.