TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 325

vào đây? Bên trên là khung vuông trang trí để treo đèn lồng, đừng nói
không có cửa trên mái, mà thậm chí còn chẳng có xà nhà. Bốn bức vách thì
hai mặt là tường đất kiên cố, không một khe hở, còn một mặt trổ cửa thông
sang đại sảnh. Bấy giờ cửa điện mở toang, chỉ cần có người bước ra thì
đừng nói thị vệ canh cổng, ngay đám hoạn quan chầu hầu trong điện cũng
sẽ trông thấy. Mặt tường cuối cùng trổ một ô cửa sổ, bên ngoài có thị vệ
canh giữ, xác định không có bất cứ ai ra vào. Còn lại bên dưới, đường
ngầm hoặc hầm bí mật, chúng ta cũng chưa phát hiện được.”

Lý Thư Bạch kết luận, “Thế mà người cứ khơi khơi biến mất ngay trong
gian phòng bốn phương tám hướng đều được vây bọc kỹ càng như lồng
chim thế đấy.”

“Phải, sau đó mấy ngày, lại xuất hiện một thi thể không nhận rõ được diện
mạo, song không phải người mất tích.”

Trong lúc to nhỏ bàn tán, hai người đã đến chợ Tây.

Cả hai buộc ngựa ở chỗ quản chợ rồi hòa vào dòng người ồn ã, chậm rãi
tiến bước.

Chợ Tây vẫn phồn hoa náo nhiệt như thế, hàng hóa ngồn ngộn, kỳ trân dị
bảo, rượu quý Lan Lăng, gái Hồ mắt biếc. Phong thái xa hoa do đương kim
hoàng thượng khởi xướng đang lan tỏa khắp thành Trường An.

Chủ tiệm bán cá vẫn ngồi đó cho cá ăn, chẳng buồn ngó ngàng đến khách
khứa. Lý Thư Bạch mua ít thức ăn cá như lần trước, quay lại thấy Hoàng
Tử Hà đang nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, vốn cũng lười giải thích,
song ra đến cửa vẫn bảo, “Con cá kia thích ăn loại này, gần đây hình như
béo lên.”

Hoàng Tử Hà cảm thấy khóe môi mình hơi giần giật, liền nói, “Chúng ta lại
đằng kia xem cặp đôi diễn ảo thuật đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.