TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 326

Đôi phu thê nọ quả nhiên vẫn diễn ảo thuật bên đường, lần này là trò biến
trứng gà thành gà con, tuy Hoàng Tử Hà thoạt trông đã biết là ngón thay
kèo đổi cột, nhưng nhìn đám gà con lông mượt chạy nháo nhác dưới đất, cô
vẫn thấy đáng yêu vô vàn, vội giúp họ bắt chúng lại bỏ vào lồng.

Tới khi đám đông tản đi hết, người đàn bà nhoẻn miệng cười với cô, song
ánh mắt lại liếc về phía Lý Thư Bạch, “Lần này lại muốn học trò gì ư?”

Hoàng Tử Hà đáp, “Trò biến mất con chim học lần trước vẫn chưa dùng
được, không thuần phục được chim, đúng là bó tay! Không biết các vị có
trò gì đơn giản dễ làm hơn lần trước không?”

Người đàn bà phì cười, ngoái lại gọi chồng, đem cái lồng kia ra đây, cả
miếng vải nữa, đúng rồi, miếng vải đen ấy.”

Nói đoạn thị giũ giũ tấm vải, nhằm chứng tỏ đây là một tấm vải đen không
giấu gì cả, sau đó đem phủ lên chiếc lồng trống không, ngẩng lên nhìn
Hoàng Tử Hà, không cử động, cũng không trò chuyện, chỉ cười cười.

Hoàng Tử Hà biết đây là mánh khóe trong nghề, đương nhiên không dễ gì
truyền thụ cho mình, bèn chìa tay về phía Lý Thư Bạch - đừng phí lời, tiền
lương tháng này của hoạn quan hạng bét vẫn chưa được phát đâu.

Hoàng Tử Hà vừa đưa mắt Lý Thư Bạch đã hiếu ý ngay, tiện tay rút trong
túi ra một nén bạc nhỏ đưa cho cô.

Người đàn bà vừa nhận tiền đã rạng rỡ mặt mày, tay phải tóm lấy một con
gà con đưa lại gần chiếc lồng chim phủ vải đen, tay trái khẽ kéo tấm vải
đen ra, trước ánh mắt chăm chú của Hoàng Tử Hà và Lý Thư Bạch, thị nhét
con gà con vàng óng vào. Đoạn xòe bàn tay như gảy tỳ bà, rút ra khỏi lồng,
tỏ ý hai tay tôi đều trống không cả.

Sau lưng thị, tấm vải đen hơi máy động, xem ra con gà đã chui vào lồng
chim rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.