TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 330

nền đất bụi bặm cũng rực rỡ chói cả mắt. Gã lồm cồm bò dậy, vuốt ve chiếc
đầu lâu mừng rỡ nói, “May mà chưa hỏng, bằng không ta xót chết mất. Đây
là cái sọ hoàn chỉnh của một người trẻ tuổi ta phải bỏ hai mươi lạng mới
nhờ người tìm được đấy, công công xem đường cong hoàn mỹ đầy đặn,
hàm răng đều tăm tắp trắng bóc, hốc mắt sâu hoắm...”

Hoàng Tử Hà không nhịn được ngắt lời, “Sao công tử lại thành ra thế này?”

Chu Tử Tần xót xa vuốt ve chiếc đầu lâu trong lòng, đáp, “Lúc cầm cái đầu
lâu lên, ta trượt chân ngã, hai người đồng bị chấn động cũng đổ sập xuống.
Để bảo vệ cái đầu lâu bảo bối, ta đành dũng cảm quên mình lao tới cứu lấy
nó, may mà hồi trước không bảo người ta làm đặc ruột, bằng không chẳng
phải hôm nay đã bỏ mạng dưới chúng rồi!”

Hoàng Tử Hà nhìn chiếc đầu lâu hoàn mỹ trắng toát trong lòng Chu Tử
Tần, càng thấu hiểu sâu sắc vì sao công tử nhà thị lang dung mạo tuấn tú
thân hình khỏe mạnh tính tình cởi mở này đến giờ vẫn chưa định việc hôn
nhân - có cô gái nào muốn tranh giành vòng tay lang quân với một chiếc
đầu lâu kia chứ. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân khiến gã bị quăng vào một
xó hẻo lánh nhất trong nhà.

“À phải, Sùng Cổ tìm ta có việc gì thế?”

“Công tử còn nhớ mấy tên ăn mày chết bởi nhựa cây độc tiễn không?”

Chu Tử Tần tức thì ôm chiếc đầu lâu nhảy dựng lên “Đương nhiên rồi! Ta...
làm sao quên được chứ! Ta nhất định phải tra ra nguyên nhân cái chết của
bọn họ!”

“Tôi đã có vài manh mối, nếu công tử muốn biết thì giúp tôi một việc này
đi.” Hoàng Tử Hà bảo gã đặt chiếc đầu lâu xuống rồi đứng dậy ra ngoài,
“Nhớ thay một bộ áo vải thô gọn gàng vào, càng cũ nát rách rưới càng tốt,
đừng mặc cái áo xanh đỏ lòe loẹt này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.