TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 341

không?”

“Thực đấy. Sau khi đến Từ Châu, Cảnh Húc đã tra kỹ một lượt, thẩm vấn
tất cả binh lính canh giữ thành lâu khi ấy, phát hiện dư đảng Bàng Huân
mua chuộc đám thủ vệ, tay giữ hòm tay phá khóa, ngụy trang thành chuyện
quỷ thần.”

Hoàng Tử Hà trầm ngâm, “Chuyện xảy ra ở tít Từ Châu, trong nháy mắt đã
lan truyền khắp kinh thành, hơn nữa còn được thêm mắm giặm muối thành
chuyện quỷ thần, xem ra đằng sau nhất định có người thao túng, lại cố ý
chằng chuyện Bàng Huân vào, hòng che giấu dụng tâm thực sự của mình.”

Lý Thư Bạch thản nhiên nói, “Nhưng y không biết như vậy chỉ tổ giấu đầu
hở đuôi, khéo quá hóa vụng.”

“Đúng vậy, xem ra lại có thể kiểm chứng thêm một suy đoán nữa rồi.”

Hai người vừa nói vừa cưỡi ngựa diễu qua khắp các phường trong thành
Trường An.

Dưới bầu trời xanh ngắt, bảy mươi hai phường trong thành Trường An thảy
đều ngay ngắn, sừng sững giữa gió bụi. Nắng đầu hạ đã hơi nóng nực, rọi
sáng mồ hôi lấm tấm trên cổ Hoàng Tử Hà, bấy giờ đương vận một chiếc
áo kép. Cô bèn giơ ống tay lau đi, vừa lững thững tiến về phía bóng hòe
bên đường, vừa trầm tư nghĩ tới vụ án.

Lý Thư Bạch chìa cho cô một chiếc khăn tay trắng gấp tư, cô nhận lấy lau
qua một lượt mới định thần lại, quay sang nhìn y.

Dưới bóng hòe, gương mặt y như phủ một vầng sáng nhàn nhạt. Nắng
tháng Năm lọc qua kẽ lá rồi chảy xuống như tơ vàng, lung linh biến ảo.
Giữa quầng sáng mờ áo lung linh ấy, cô trông thấy nét mặt y, ngoài vẻ lãnh
đạm thường ngày còn phảng phất một nét gì khác lạ, thời gian giữa hai
người như trôi chậm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.