TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 346

Hoàng Tử Hà đứng sau lưng Lý Thư Bạch, cảm nhận rõ rệt y cũng như
mình, đều đang suy tính xem phải lên tiếng ra sao cho hợp lẽ để ngăn việc
di chuyển thi thể này ra khỏi kinh thành.

Đúng lúc họ chuẩn bị lên tiếng thì tên gác cửa lao vào, nhớn nhác chạy đến
trước mặt Vương Uẩn, gắng gượng lắm mới sắp xếp lời lẽ cho trôi chảy
được, “Thiếu… thiếu gia! Bệ hạ và hoàng hậu đến phúng viếng!”

Vừa nghe thấy tin này, đừng nói Hoàng Tử Hà mà cả Lý Thư Bạch cũng
kinh ngạc. Hoàng hậu dẫu sao cũng là người nhà họ Vương, đến viếng tiểu
muội thì còn hiểu được, nhưng bệ hạ cũng đến, là vì lẽ gì?

Vương Uẩn vẫn thản nhiên như không, rõ ràng đã biết trước.

Trông thấy trên dưới cả nhà họ Vương bỗng chốc quên hết đau buồn, ai nấy
lũ lượt chỉnh đốn áo mũ ra cửa nghênh giá, thậm chí mấy kẻ ít tuổi còn lộ
vẻ mừng rỡ, Hoàng Tử Hà sực hiểu ngay.

Chẳng trách trong cung vẫn đồn đại, tính tình hoàng đế ôn hòa mềm mỏng,
so ra thì hoàng hậu còn có uy hơn, phàm những điều hoàng hậu cầu khẩn,
hoàng đế đều nhất nhất ưng thuận, xưa nay chưa hề làm trái. Ví như lần
trước muốn huy động ty Phòng vệ đến điện Ung Thuần hợp sức với thị vệ
Quỳ vương phủ canh gác cho Vương Nhược, hoàng hậu cũng chỉ cần nói
một câu, bệ hạ liền phê chuẩn. Trong kinh có lời chê cười rằng, “Bệ hạ
chuộng Cao, hoàng hậu Trọng Võ.” Ứng xử của hai người này với nhau,
chính là phiên bản của Cao Tông và Võ hậu.

Nay dù hoàng hậu muốn mời bệ hạ cùng tới bái tế để nâng thanh thế nhà họ
Vương thì cũng chẳng phải việc gì khó khăn, chắc chỉ cần nói một câu là
đủ.

Đế hậu lần này đến đều cải trang, chỉ đem theo mấy chục người hầu hạ. Cả
hai vận thường phục trắng, hoàng đế đội mũ trắng, hoàng hậu cài một đóa
hoa châu trắng ngà, có tua dài đung đưa theo nhịp bước, mặc một bộ đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.