TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 347

trắng, càng làm nổi bật mái tóc đen huyền, đôi mắt tựa điểm sơn, bờ môi to
son nhàn nhạt, trông như thần tiên phiêu diêu trong bức họa, quá sức mỹ lệ,
làm lu mờ mọi vật xung quanh.

Đế hậu cùng tới trước linh đường, hoàng hậu thắp một nén nhang cho
Vương Nhược còn hoàng đế tìm Hình bộ thượng thư Vương Lân hỏi thăm
về tiến triển vụ án, được biết đến nay vẫn chưa có manh mối, liền tỏ vẻ
không vui, “Trong cung Đại Minh xảy ra việc như vậy, quả là chưa từng có
xưa nay. Khanh thân là thượng thư bộ Hình, lại là trụ cột nhà họ Vương,
nhất định đã dốc nhiều tâm tư vào vụ này, không đến nỗi cuối cùng lại lần
nữa thành án treo nhiều năm chứ hả?”

“Thưa vâng, ty chức và Thôi đại nhân ở Đại Lý Tự vẫn liên hệ với nhau
luôn, trước mắt Thôi đại nhân cũng bó tay.” Vương Lân là thân quyến của
người chết, theo luật không thể chủ trì phá án, bởi thế Thôi Thuần Trạm
mới trở thành người phụ trách.

Hoàng đế xua tay ra hiệu cho Vương Lân lui xuống, chợt ngẩng lên trông
thấy Lý Thư Bạch, bèn tươi nét mặt, làm hiệu bảo y theo mình ra ngoài.

Hoàng Tử Hà đi sau Lý Thư Bạch, theo hai người ra đến ngoài linh đường,
thoát khỏi khói hương nghi ngút, bỗng thấy dễ thở hơn hẳn.

Hoàng đế hỏi, “Tứ đệ, việc của Vương cô nương lần này, đệ nghĩ thế nào?”

Lý Thư Bạch đáp, “Vận mệnh vô thường, trời hay tạo ra những việc nằm
ngoài dự liệu của con người.”

Hoàng đế đưa mắt nhìn y, lại tiếp, “Trẫm ở trong cung cũng nghe được rất
nhiều lời đồn đại, còn nói chuyện này có liên quan tới Bàng Huân, ý đệ thế
nào?”

Lý Thư Bạch lắc đầu, “E rằng chưa hẳn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.