TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 370

Hoàng hậu ngoái đầu lại, môi he hé chừng như định nói gì, song một hồi
lâu thật lâu, hoàng đế cũng chỉ nghe thấy bốn tiếng lí nhí, “Đa tạ bệ hạ.”

Trong khi đó, Lý Thư Bạch nghiêm trang hỏi lại Vương Uẩn, “Nói vậy là
mọi chuyện đều do ngươi làm ư? Loan tin oan hồn Bàng Huân đòi mạng là
ngươi, khiến Vương Nhược biến mất cũng là ngươi?”

“Phải… tất cả đều do tôi.”

Kẻ thừa nhận, chính là Vương Uẩn.

Y đưa mắt nhìn Hoàng Tử Hà rồi quay lại về phía đế hậu, quỳ xuống thỉnh
tội, “Vi thần xin bệ hạ giáng tội, chuyện này… tất cả đều do vi thần nhất
thời nảy ý, dẫn đến hành động sai trái, gây ra cục diện như ngày hôm nay,
vi thần tội đáng muôn chết!”

“Hở?” Hoàng đế cau mày hỏi, “Vì sao ngươi lại muốn hại Vương Nhược?”

Vương Uẩn đáp, “Vi thần cảm thấy từ hôm được tuyển làm vương phi, A
Nhược phản ứng rất khác lạ. Sau khi tra hỏi kẻ hầu người hạ, thần mới biết
thì ra cô ấy đã có ý trung nhân ở Lang Gia, hơn nữa bọn Nhàn Vân từng
phát hiện cô ấy lén lút ước hẹn, định đến ngày thành hôn sẽ làm náo loạn,
gây ra một trận phong ba. Vi thần… liên tưởng đến sự việc khủng khiếp mà
vị hôn thê Hoàng Tử Hà của thần gây ra lúc trước, cảm thấy hậu quả thực
không sao tưởng tượng được, bèn quyết định phá hỏng mối nhân duyên
này.”

Nghe y nhắc tới tên mình, tim Hoàng Tử Hà bất giác đập thình thịch.

Chợt thấy Vương Uẩn ngoái lại nhìn mình, cô đành ra sức kiềm chế bản
thân, quyết không để nét mặt làm lộ bí mật. Duy có đôi tay giấu trong tay
áo âm thầm nắm chặt lại, móng găm vào lòng bàn tay, cảm giác nhoi nhói
nhắc nhở cô, giúp cô gắng gượng giữ bình tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.