TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 75

Phải, tôi mua ở Quy Nhân Đường nổi tiếng nhất Thục quận. Quan sai tới đó
xem sổ sách, rõ ràng có ký tên tôi, không sai một mảy.

Ngươi mua tỳ sương làm gì? Lý Thư Bạch hỏi.

Tôi… Cô chần chừ, đoạn đáp, Mấy hôm trước đó cùng Vũ Tuyên đọc sách,
thấy trong cuốn Dậu sinh tạp ký có chép một phương thuốc dân gian, nói
rằng ba tiền nhựa cỏ đoạn trường có thể giải độc nửa lạng tỳ sương, tôi
không tin, nên đánh cược với Vũ Tuyên. Vì tôi từng giúp nha môn xử lý
mấy vụ hạ độc giết người nên phải gánh việc mua tỳ sương, còn cỏ đoạn
trường do Vũ Tuyên lên núi hái, chuẩn bị thí nghiệm lên mấy con chó dữ
chuyên cắn người ở nhà bên.

Trước đây các ngươi cũng thường đánh cược thế này ư?

Không chỉ một hai lần đâu.

Ngươi có kể việc này ra không?

Tôi kể rồi, Vũ Tuyên cũng làm chứng, nhưng bị quy là viện cớ.

Lý Thư Bạch nhướng mày, Tên Vũ Tuyên kia, giờ ở đâu?

Hoàng Tử Hà im lặng hồi lâu mới chậm rãi đáp, Vũ Tuyên không có cơ hội
ra tay đâu. Hôm đó sau khi rời nhà tôi, gã lên trường luận đạo với các bạn,
tối mịt mới về nhà, sau đó không ra khỏi cửa, mãi tới khi nhận được hung
tin về cha mẹ tôi mới chạy đến.

Nói vậy thì việc ngươi hành hung giết người đã rõ như ban ngày rồi. Lý
Thư Bạch thong thả kết luận.

Phải, cơ hội duy nhất để hạ độc chính là trên đường tôi bưng chén canh
móng dê từ nhà bếp lên phòng ăn. Huống hồ, tôi đã mua tỳ sương, lại có…
cái mà họ gọi là động cơ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.