TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 92

Y quay mặt sang nhìn cô, khóe môi hơi nhếch lên, tựa như đang cười, song
ánh mắt không mảy may vui vẻ, chỉ lạnh nhạt nói, “Không sai, trong tất cả
những kẻ dự tuyển, cô ta đẹp nhất.”

Hoàng Tử Hà sững người trước lý do không hề che đậy này, hồi lâu mới
tiếp, “Có lẽ… vương gia nên thận trọng hơn?”

“Ngươi sai rồi, đây chính là lựa chọn thận trọng nhất đấy. Dù sao những
thứ như gia thế và phẩm cách đức hạnh đều có người chọn hộ ta rồi, vậy thì
ta chỉ cần chọn lấy người vừa mắt nhất là được, ngươi thấy sao?”

Đến nước này cô đành nói, “Chúc mừng vương gia tìm được duyên lành.”

Y chìa tay ra trước mặt cô, không nói nửa lời.

Trong thoáng chốc, Hoàng Tử Hà còn không hiểu y muốn gì, quay lại trông
thấy Vương Nhược đã được các nữ quan dẫn đi vào trong, mới sực tỉnh.

Từ đại sảnh vọng vào những tiếng xôn xao, thì ra Kỳ Lạc quận chúa thấy
Vương Nhược đứng dậy theo cung nữ vào nội điện, hiểu được sự lựa chọn
của Quỳ vương, tức thì tay run bắn lên, làm đổ cả bát canh nóng vào người
thiên kim của Lưu thái phó ngồi cạnh.

Kỳ Lạc quận chúa vội cầm khăn tay của mình lau cho Lưu cô nương,
miệng rối rít, “Ôi chao, ta sơ ý…” Chưa dứt câu, khóe mắt đã đỏ lên không
sao nói tiếp nổi, biết nước mắt sắp trào ra, cô liền cắn chặt môi quay đi, giật
lấy chậu ngọc trong tay cung nữ đứng sau, vờ súc miệng, nuốt hết nước mắt
vào trong.

Hoàng Tử Hà cũng chẳng rảnh mà quan sát cô ta nữa, vội vã mở hộp gấm
trên tay, lấy cành mẫu đơn khởi lưu ly dâng lên Lý Thư Bạch.

Vương Nhược cúi mặt, hai má ửng hồng bước đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.