TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 133

Lai Hỉ tủi thân: "Bệ hạ ngài không tin tiểu nhân sao! Tiểu nhân đã tận

mắt nhìn thấy, thấy Từ Lập Thanh kia bổ nhào vào người Phụ chính đại
nhân, dây dưa không rõ! Phụ chính đại nhân cũng thật là! Bộ dáng của Từ
Nhị kia chẳng đẹp chút nào cả, lại còn ẻo lả gầy còm như con gà, sao xứng
với Phụ chính..."

Sầm Duệ gian nan lấy tay nâng cằm lên cho cái miệng được ngậm

vào, lấy ánh mắt thương xót nhìn Lai Hỉ, khoác vai hắn: "Phó khanh, từ lâu
rồi a."

"..." Lai Hỉ công công đảo trắng tròng mắt, ngã xuống đất giả chết.

Phó Tránh đứng ở hành lang ôm cây đợi thỏ từ lâu, nghe không rơi

chữ nào của Lai Hỉ. Đi ngang qua Lai Hỉ giả ngất, hai cái chân run lên,
khóe mắt liếc xuống: "Phạt nửa năm bổng lộc."

Lai Hỉ thống khổ nhăn mặt: "Tiểu nhân bị phạt."

"Nhiều lắm thì..." Sầm Duệ nhỏ giọng bảo vệ.

Phó Tránh liếc mắt một cái, Sầm Duệ ngậm chặt cái miệng.

Kinh đô là nơi các loại thế lực rắc rối khó gỡ, quan hệ nhân lực lộn

xộn phức tạp. Tục ngữ nói "Làm quan doãn* năm ngày", chính là nói tần
suất đổi mới chức quan rất cao.

*Quan doãn / Quan duẫn: Chức quan ngày xưa. VD như Kinh Triệu

Duẫn, Ngự Sử Doãn, Quan doãn - quan huyện...

Kinh Triệu Duẫn này gập ghềnh làm quan gần mười năm, kiến thức xa

rộng biết không ít. Mấy năm trước, Sầm Duệ hồi kinh là khó khăn có tính
khiêu chiến cao nhất cho kiếp nhậm chức của hắn. Cho tới nay, Kinh Triệu
Duẫn đại nhân tự nghĩ không gì có thể lay động trái tim vững như Thái Sơn
của hắn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.