TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 273

tạm thời an nguy của bệ hạ được đảm bảo. Nếu đúng như ta đoán, bọn
chúng sẽ không lập tức xuất kinh. Ngươi điều động hai đội nhân mã, một
đội canh giữ ở các giao lộ, chú ý dị tượng, một đội tìm kiếm xuôi theo từng
con đường một..." Phó Tránh chỉ vào khu chợ đêm đèn đuốc sáng trưng:
"Nơi càng náo nhiệt càng phải cẩn thận."

Tự biết để mất Sầm Duệ là đại họa, Ngụy Trường Yên lập tức hành

động, hai tay nắm chặt dây cương, thúc ngựa phi nhanh: "Lão tử nhất định
sẽ đưa cái kẻ vô năng kia về."

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Long Tố Tố không trả lời vấn đề của Sầm Duệ, nói đúng ra là không

kịp trả lời, đã bị đại hán vừa ra ngoài quay trở lại mời đi, Sầm Duệ mơ hồ
nghe được vài chữ "Chủ tử" "Mềm lòng".

Trong phòng tối chỉ còn lại Sầm Duệ và hán tử, Sầm Duệ ủ rũ trượt

theo tường, quần áo ẩm ướt toát ra từng trận khí lạnh, trộn lẫn với hơi nóng
từ người nàng, khiến cái đầu đau giật từng cơn, vừa hắt xì vừa ho khan.

Hình như nam nhân kia nhìn Sầm Duệ không vừa mắt, hùng hùng hổ

hổ quát: "Đồ bệnh tật, đừng lây bệnh cho gia." Một cước lập tức vung lên.

Sầm Duệ hoảng sợ, người đối diện lưng hùm vai gấu, một cước này

không chết cũng bị thương. Than nhẹ một tiếng, ngẩng đầu, con ngươi đen
như mực mờ hơi nước, khuôn mặt nhỏ nhắn lã chã chực khóc: "Đừng..."

Hán tử sửng sốt.

Sầm Duệ rũ mắt, nức nở từng tiếng khẽ khàng: "Đau..."

Hán tử như bị mê hoặc, buông chân xuống, bàn tay gấu vỗ gáy: "Còn

yếu ớt hơn cả nữ nhân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.