TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 382

Sau khi say rượu, Sầm Duệ vô cùng linh mẫn, gần như ngay lập tức

cảm nhận được Phó Tránh ghét bỏ nàng, vội vàng ôm cánh tay hắn, hết cọ
lại dụi, không quên uy hiếp: "Không được ném ta đi! Đây là thánh chỉ!"

Lai Hỉ nhìn cảnh này thiếu chút nữa trượt chân lăn xuống núi, ngài

bán manh* vô cùng thất bại a bệ hạ!

*Bán manh: Giả vờ dễ thương.

Tửu lượng của Sầm Duệ cực kì kém, nhưng phẩm chất sau khi say thì

không tệ, dựa vào Phó Tránh nỉ non một hồi rồi nghiêng người ngả xuống
đùi Phó Tránh, thành thật ngủ.

Gió núi trong lành, cuốn mùi hoa tràn vào khoang mũi, Phó Tránh tĩnh

mục nhìn khói mây màu lam trên núi xa một lúc, ánh mắt mới rời xuống,
rơi vào xuống khuôn mặt đang ngủ say sưa.

Không biết mơ tới cái gì, hàng lông mày dài nhỏ, đen như mực nhíu

lại, hình như ngủ không an ổn. Theo hô hấp, chiếc mũi hơi phập phồng,
cánh môi dính rượu trở nên trong suốt thỉnh thoảng mấp máy, hừ ra một hai
âm tiết không có hàm nghĩa.

Phó Tránh bình ổn hơi thở rối loạn trong khoảnh khắc, đầu ngón tay

vuốt phẳng mi tâm của nàng, lại như bị một sợi tơ vô hình dắt bước, từ cái
mũi thanh tú chậm rãi rời xuống, thoáng khựng lại trước cánh môi đỏ ửng,
cuối cùng nhẹ nhàng mà hạ xuống.

Cánh môi dưới ngón tay ướt át, mềm mại, phả ra hơi thở ấm áp xuyên

qua kẽ ngón tay, một ly rượu hoa hạnh ban nãy như đang phát huy hết tác
dụng, cũng làm cho hắn có một chút men say.

Nhẹ tay nâng cái cổ mảnh mai lên, mắt Phó Tránh tối lại, thoáng phủ

xuống...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.