TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 385

không phải tiểu nhân không muốn bảo toàn danh tiết cho ngài! Chỉ vì tiểu
nhân thật sự không dám đắc tội với Phụ chính đại nhân á! Hu hu, ánh mắt
trước khi đi kia nhất định là đang uy hiếp tiểu nhân a! Nhất định vậy!"

Sầm Duệ vẫn ngủ tít thò lò.

Mây mù hóa thành sương trắng đọng lại rồi rơi xuống, nhỏ từng giọt

trên áo khoác của Phó Tránh, đi được hơn mười bước, đột nhiên một trận
xé gió kéo theo vô vàn lá cuốn bay về phía hắn. Bước chân đưa về phía
trước thu lại, nhưng không né tránh, cây roi không thiếu một tấc không
thừa một tấc, dừng đúng bên cổ hắn.

"Ngươi đừng có trêu chọc kẻ vô năng kia nữa, đầu óc hắn đơn giản,

không chơi nổi với ngươi đâu." Một bóng dáng đỏ đậm bước ra từ trong
rừng cây xanh thẳm, y phục cẩm tú, roi tơ vàng, khuôn mặt đào hoa lạnh
như sát thần.

Phó Tránh vén tay áo, quần áo xanh nhạt gần như hoà vào sắc trời,

cười nhẹ: "Không biết Ngụy Giám thừa dùng tư cách gì để nói những lời
này với ta?"

Cây roi trong tay Ngụy Trường Yên chợt căng lên, sát ý nồng đậm toả

khắp bốn phía.

Không thể không nói, Ngụy lão gia tử uổng mạng là một kích thích

lớn tới Ngụy Trường Yên, dù tự tay hắn giết Ngụy Diễn, Ngụy tiểu công tử
vẫn buồn bực không giảm. Ngày ngày luyện võ phát tiết, lúc nào cũng nhớ
mỗi câu nói mỗi biểu tình của Sầm Duệ với hắn trong Thượng Lâm uyển.
Mối tình đầu của thiếu niên, càng muốn, trong lòng càng như có trăm ngàn
con trùng gặm cắn không ngừng, sau đó hắn nghe được tin hôm nay là ngày
giỗ của mẫu phi Sầm Duệ, đoán hắn nhất định sẽ đến đây tế bái, vì thế lập
tức trông mong ôm cây đợi thỏ. Đợi nửa ngày, không túm được Sầm Duệ,
vừa hỏi người thủ lăng, nói là Phụ chính và bệ hạ tới Lăng Phi từ sáng sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.