TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 411

Từ tướng bị đâm trúng chỗ đau, bệ hạ nói không sai, bây giờ hắn cũng

muốn quăng lão già này đi a! Vô lực phất tay đuổi người: "Về đi, bảo
Vương Lang và Vân Tấn cũng quản chặt đám người dưới."

Người đi hết, Từ Tướng đứng trước cửa sổ nhìn hàng lan quân tử trên

hành lang, lời Thượng thư lệnh nói tuy không dễ nghe, có điều cũng có đạo
lý. Vuốt vuốt bộ râu cá trê, nghĩ, có nên đi thỉnh người nào đó quay về để
trấn áp uy phong của tiểu hoàng đế không nhỉ?

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Sau giờ Ngọ, Hữu tướng Tạ Dung sắp xếp công việc xong, chậm rãi

bước ra khỏi Chính Sự đường. Đứng trước cửa nha môn nửa khắc, chuyển
cước bộ, đi về phía hoàng cung.

Tìm tới hậu uyển của Dưỡng Tâm Điện, thấy đế vương đã đổi sang

thường phục màu trắng, ngồi bên cây sơn trà đọc sách, Tạ Dung cười: "Thì
ra bệ hạ ở đây."

"Hữu tướng đến đấy à?" Ngón tay lật sang trang, Sầm Duệ không

ngẩng đầu, tiện tay chỉ hồ cá đối diện: "Ngồi đi, tới nói hộ Thượng thư lệnh
hay là tới khuyên trẫm lập hậu?"

Gõ quạt xuống lòng bàn tay khép lại, Tạ Dung cười nói: "Nói cho

cùng không phải lần nào bệ hạ cũng dùng Ngự sử đài để chặn miệng các
đại thần được, những chuyện Ngự Sử giám sát là quốc sự, mà lập phi lại là
gia sự của bệ hạ."

"Ngươi đã nói là gia sự của trẫm, thì trẫm có cưới hay không liên quan

gì tới bọn họ?" Sầm Duệ vẫn cúi đầu đọc sách, khóe miệng nhướn lên hơi
cười.

Tạ Dung nhìn thần sắc của hoàng đế, không nhớ từ bao giờ tiểu hoàng

đế hỉ nộ không để lộ nữa, mỗi tiếng nói mỗi cử động trở nên khó nắm bắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.