TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 436

Sầm Duệ bị hắn làm cho kinh hoảng, nhướn mi trào phúng cười: "Bạc

của trẫm đều bị Thái Phó thắng hết, trẫm không thể giận sao?"

Ngàn vạn ánh sao trên trời như lóe sáng, rơi hết vào trong đôi mắt của

Sầm Duệ, lung linh lấp lánh.

Trong lòng Phó Tránh như có tầng mưa xuân mềm mại rơi xuống,

mềm mại một cách lạ kỳ, gạt đi sợi tóc rối trên trán Sầm Duệ: "Người
thắng thần không phải cũng chỉ có bệ hạ sao?"

Sửng sốt một lát, cái hiểu cái không ý tứ của hắn, hai gò má Sầm Duệ

chợt hồng, bước nhanh tránh khỏi Phó Tránh, cứng rắn bỏ lại một câu:
"Thái Phó nói đùa."

Phó Tránh nhìn bóng dáng của nàng, có chút đau đầu, xem ra tạm thời

chưa cởi bỏ được khúc mắc trong lòng nàng ngay.

Đợi Ngụy Trường Yên thoát khỏi đám người nhiệt tình dào dạt kia,

Sầm Duệ đã đi lên xe ngựa. Phủ của Ngụy Trường Yên và Phó Tránh ở trên
đường Nghi Bình phía sườn Đông hoàng thành, không cùng đường với
Sầm Duệ. Từ Trích Nguyệt các đi ra đã nghẹn cả đường, Ngụy Trường Yên
cuối cùng cũng khai sáng suy nghĩ, lúc này thêm khẩn trương muốn nói hết
tâm sự với Sầm Duệ. Liền giả bộ hộ tống Sầm Duệ hồi cung, nghiêm mặt
bỏ lại tuấn mã, trèo lên xe ngựa của Sầm Duệ.

Phó Tránh không nhìn ra tính toán trong bụng Ngụy Trường Yên, hắn

nhìn sườn mặt Sầm Duệ vùi trong bóng đêm bộc lộ biểu cảm khó hiểu. Ba
năm, tuy nói hắn vẫn như trước nắm chắc tám chín phần mười tâm tư của
Sầm Duệ, nhưng trên vấn đề tình yêu nam nữ... Hắn lại sinh ra cảm giác lo
được lo mất chưa từng có.

Trong lòng thở dài, ngoài miệng Phó Tránh vẫn nói khách khí: "Nếu

như thế, bệ hạ tạm nhờ Ngụy Đô Đốc chiếu cố."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.