TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 437

Sầm Duệ run vai, cái miệng tên họ Phó này...

"Điều này không nhọc Thái Phó lo lắng!" Ngụy Trường Yên đen mặt,

nghiêm nghị buông màn xe, cái gì gọi là tạm nhờ chứ, hắn cũng đâu phải là
bệ hạ!

Bánh xe lộc cộc ra khỏi khu chợ rồi rẽ vào phố Chu Tước, đủ loại ồn

ào thổi tới theo làn gió. Tiếng vó ngựa xao nhãng màn đêm, tựa nhịp trống
gõ có tiết tấu vào lòng Ngụy Trường Yên.

Siết chặt yết hầu, Ngụy Trường Yên khó khăn nói: "Ngươi... Là nữ tử

à?"

...

Sầm Duệ mở mắt ra, không gợn sóng không sợ hãi nói: "Tới bây giờ

Ngụy khanh mới phát hiện được, trẫm thật sự ngạc nhiên đấy." Từ lúc qua
sinh thần mười lăm tuổi, Ngụy Trường Yên đã dạy nàng võ nghệ, nàng sớm
chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị hắn phát hiện bất cứ lúc nào rồi. Nhưng không biết
do nàng ngụy trang rất tốt, hay là Ngụy Trường Yên quá thiếu tâm nhãn, để
tới tận hôm nay mới phát hiện ra thân thế của nàng.

"Chắc Tú Cẩm kia là người của ngươi đi." Sầm Duệ nói bằng ngữ điệu

chắn chắn, cho dù Ngụy Trường Yên thừa nhận hay là phủ nhận, trong lòng
nàng đã có phán đoán.

Xung quanh tối đen, đèn lồng treo trước cửa xe toả ánh sáng như có

như không, Ngụy Trường Yên dựa vào nó, miễn cưỡng thấy rõ vẻ mặt cười
như không cười, đáy lòng dần sinh bất an, vội vàng giải thích: "Ta không
cố ý muốn thử ngươi, chỉ là..."

Hai tay nắm chặt, ánh mắt của hắn không dừng trên mặt Sầm Duệ nữa,

nhìn chằm chằm ánh đèn lồng lay động, nhẹ giọng nói: "Ta chỉ muốn biết
người mình thích rốt cuộc là nam..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.