TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 438

"Là nam thì sao, là nữ thì sao?" Sầm Duệ đánh gãy lời hắn, nhìn thẳng

khuôn mặt kinh ngạc của Ngụy Trường Yên, ý cười trên môi lạnh bạc:
"Trẫm và Ngụy khanh chỉ có thể là tình cảm quân thần." Nàng rũ mắt vuốt
nếp nhăn trên cổ tay áo: "Ngụy khanh gánh vác trên dưới hơn trăm khẩu
cùng với tương lai của Ngụy gia, còn trẫm thì chịu trách nhiệm với toàn bộ
xã tắc của Cung quốc, tình cảnh của ta hay của ngươi, chỉ hơi sai lầm cũng
thành vạn kiếp bất phục. Ngẫm lại căn cơ trăm năm của Ngụy thị cùng với
tộc nhân của ngươi đi rồi hãy quyết định xem lời ban nãy còn nói khỏi
miệng được nữa không?"

Ngụy Trường Yên yên lặng thật lâu, mới bi thương cười: "Nếu đêm

nay đổi thành Phó Tránh nói với ngươi như vậy, ngươi có trả lời giống hệt
thế này không?!"

"..."

Phó Tránh...

Ngồi trở lại Ngự Thư phòng, Sầm Duệ mãi vẫn chưa hạ được nét bút

nào xuống tấu chương trước mặt, tự giễu cười, lấy cái tính nết đó của Phó
Tránh, làm sao có ngày hắn nói những lời thâm tình mật ý như vậy với
nàng được?

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

"Tướng quân, ngài có nhìn thấy Ngụy Đô Đốc đâu không?" Sau khi

lâm triều, Binh Bộ Thị Lang gọi giật Phó Đô hộ Chúc Bá Phù lại, bộ dáng
khổ như ăn hoàng liên: "Thượng thư đại nhân nhà ta đã tới tìm Đô Đốc
mấy lần rồi, cốt lõi là để thương nghị việc bệ hạ đến Đế Lăng tế bái tiên đế
mà không được. Nếu ngài thấy thì trăm ngàn lần phải giúp tiểu nhân túm lại
nha."

Từ khi Ngụy Trường Yên bày tỏ thất bại, gần như đã nửa tháng rồi

nhóm võ quan như rắn mất đầu, ngay cả Chúc Bá Phù luôn qua lại gần gũi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.