TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 466

"Sớm hay muộn là bao lâu?" Sầm Duệ thản nhiên hỏi, ánh mắt sắc bén

như đao, chăm chú lên người Tạ Dung: "Tạ Dung, trẫm biết ngươi có tài,
cũng thưởng thức sự quả quyết và bình tĩnh của ngươi. Nhưng trên sự việt
này, trẫm hy vọng ngươi không đem theo quá nhiều tình cảm cá nhân. Nếu
trẫm đã giao việc này cho ngươi toàn quyền xử lý, đó là tin tưởng ngươi,
đừng cô phụ sự kỳ vọng của trẫm."

Ý cười trên khóe miệng Tạ Dung thoáng cứng lại, dưới ánh mắt chăm

chú của Sầm Duệ, khom người đáp: "Thần hiểu." Bước ra khỏi Ngự Thư
phòng, Tạ Dung mở lòng bàn tay nắm chặt, trong đó đã phủ một tầng mồ
hôi, bắt đầu từ lúc nào mà vị hoàng đế vẫn bị nói là hôn quân kia lại mang
áp lực bức người như vậy? Có phải, nên nhắc nhở Yến Vương điện hạ cảnh
giác hoàng đế hay không?

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Khi Lai Hỉ đi thỉnh Phó Tránh, hắn đang ở Văn Uyên các tìm sách,

bước xuống thang gỗ phủi bụi trên vai xong mới nói: "Sáng nay bệ hạ tiếp
kiến triều thần nào?"

"Vừa mới gặp hữu tướng ạ." Lai Hỉ giương mắt nhìn Phó Tránh, lại

nói: "Hình như bệ hạ có tranh chấp hai câu với tướng gia, sắc mặt không
được tốt, cho nên mới sai tiểu nhân thỉnh Thái phó đại nhân qua."

Tạ Dung?

Lai Hỉ dẫn đường đưa Phó Tránh tới hậu uyển của Dưỡng Tâm Điện,

tới cửa bán nguyệt thì ngừng bước chân, đứng canh ở ngoài, nhìn tình hình
này, có lẽ Sầm Duệ ở bên trong một mình.

Phó Tránh bước vào trong vẫn không thấy bóng dáng Sầm Duệ đâu,

khi đi vòng qua cây sơn trà thì nghe thấy tiếng vang lạch cạch nhỏ, Phó
Tránh tới gần hơn mới thấy Sầm Duệ đang ngồi xổm, cầm cái xẻng nhỏ đào
đất rất hăng say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.