TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 467

"Nàng đang làm gì vậy?" Phó Tránh vén vạt áo, cũng học theo nàng

ngồi xổm xuống.

Sầm Duệ kéo vạt áo lau mồ hôi, nói: "Đang trồng củ cải*." Nàng bận

luôn tay luôn chân, còn liên tục sai Phó Tránh đào đất tưới nước.

*Sự tích cây củ cải các nàng hãy xem lại Chương 9 nhé :))))

Lấy bàn chân đạp đạp xuống đất, lại dùng mũi chân nghiền nghiền,

Sầm Duệ giải hận nói: "Cho ngươi nhàn rỗi ba hoa sau lưng ta này, cho
ngươi rảnh rỗi mật báo với Yến Vương này!"

Phó Tránh nhìn nàng nói một câu đạp một cái, buồn cười nhéo mặt

nàng, rồi lấy khăn tỉ mỉ lau bùn đất dính bên trên xong mới giáo huấn:
"Bằng từng này rồi mà còn như trẻ con vậy."

Sầm Duệ bị nhéo, không đau nhưng hai mắt vẫn long lanh, hét lên:

"Ngươi không biết đâu! Đám vương bát đản này ngại ta rảnh lắm ấy! Cả
ngày chỉ biết khua môi múa mép, còn ta á, phải nhịn, nhịn, đưa bên nọ đẩy
bên kia, cũng không thể lôi hết ra chém. Cho nên á, ngươi xem!" Sầm Duệ
chỉ thẳng xuống một hàng củ cải trắng nõn như tuyết: "Từ lớn tới nhỏ, đầu
tiên là Từ lão đầu, sau đó là Thị Trung Lang... À, ở giữa không có Tạ
Dung, bị ta chôn rồi. Vừa hay làm phân bón cho cây sơn trà!"

"..." Phó Tránh cười khẽ, thở dài lắc đầu.

Sầm Duệ tưởng Phó Tránh cười nàng ngây thơ, cúi đầu lấy cái xẻng

vạch vạch lên đất, nhỏ giọng nói: "Ai bảo ngươi vừa đi, bọn họ không còn
nghe lời ta nữa, sai việc thôi mà cũng khó khăn. Đám Tần Anh giống ta,
khi đó cũng phải nhìn ánh mắt nhóm thế gia mà làm việc..."

Nói một hồi đã mang giọng mũi, Sầm Duệ cũng bị chính cảm xúc của

mình dọa sợ, nhanh chóng ngậm miệng, cụp tai, mất hết tinh thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.