TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 568

Lông mi khép chặt bỗng nhiên chớp động, Sầm Duệ cả kinh lui từng

bước nhỏ, khi buông tay thì ánh mắt lướt qua trang giấy trước mặt Phó
Tránh, trên đó chỉ viết một câu "Duy tương chung dạ trường khai nhãn, báo
đáp bình sinh vị triển mi*."

*Chong mắt thức nhìn đêm, đáp đền những tủi lòng của nàng.

Sầm Duệ ngẩn người, đọc lại lần nữa, cuối cùng dở khóc dở cười. Đây

là câu thơ do một vị thi nhân nổi tiếng của tiền triều viết vì thương nhớ
vong thê. Còn Phó Tránh thì viết câu này để biểu đạt nhớ nàng hay là mong
nàng sớm chết một chút đây?

Phó Tránh hơi mở mắt ra, đôi mắt đen như mực mông lung buồn ngủ,

mơ hồ nhìn Sầm Duệ, bỗng nhiên như ôm con mèo mà ôm Sầm Duệ vào
trong lòng, gối mặt lên vai nàng, lẩm bẩm nói: "A Duệ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.