TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 676

"Loại thụy hào gì thế?" Sầm Duệ đang ngồi trên xe ngựa bí mật hồi

kinh, giận quá hóa cười: "Rủa ta chết thì cũng thôi đi, lại còn Tịnh Tiết,
thụy hào này là châm chọc ta không kiên trinh, không tiết tháo bỏ lại ngôi
vị hoàng đế chạy mất dạng sao?"

"Thảo nguyên thất bại, quân Nam Cương bị cản trở, Sầm Cẩn từ chủ

động lâm vào bị động, hắn nóng nảy rồi." Phó Tránh rút văn thư bị vò nát
khỏi tay Sầm Duệ, vứt ra ngoài xe: "Bây giờ chúng ta chỉ cần phất cờ cần
vương* là có thể quang minh chính đại nhập kinh."

*Cần vương: Tận trung, xả thân vì triều đình

"Dù sao trong tay hắn cũng có Ngự Lâm quân, nếu dùng dân chúng

kinh thành làm con tin, tử thủ kinh thành thì phải làm sao?"

"Trên tay hắn chỉ có mười sáu vệ Nam Nha, một nửa Ngự Lâm quân."

Phó Tránh sửa đúng lời nàng, trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh, nói từng
chữ: "Đế vương chi lộ, từ cổ chí kim đến nay đều phải hy sinh và đổ máu.
Nhưng nếu hắn dám lấy trăm vạn dân kinh thành ra để che chắn, như vậy
giấc mộng làm hoàng đế của hắn sẽ hoàn toàn bị hủy."

Sầm Duệ lạnh toát người, siết nắm chặt tay trên hai đầu gối. Nàng

muốn hỏi Phó Tránh, nếu mặc kệ hết thế này, vậy nàng và Sầm Cẩn có gì
khác nhau đâu? Nhưng nàng không thể hỏi, bởi vì nàng biết Phó Tránh nói
đúng. Đầu tiên nàng là đế vương, sau đó là người thường, cuối cùng mới là
một nữ nhân...

Phó Tránh có thể hiểu tâm tình giãy giụa giờ phút này của Sầm Duệ,

cũng biết nàng bất mãn với hắn, nhưng hắn cũng không thể nói gì. Lão sư
nói đúng, Sầm Duệ còn làm đế một ngày, hắn nhất định phải dùng góc độ
của mưu thần để tính toán tỉ mỉ cho nàng. Nhưng đối với Sầm Duệ, nói cho
cùng hắn không thể hoàn toàn tàn độc, tách từng ngón tay nàng ra, hắn thấp
giọng nói: "Nàng yên tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.