TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 701

Phó thư đồng đã nấu cơm, quét sân xong rồi mà Phó Tránh vẫn chưa

về. Hắn ôm cái chổi ngồi dưới tàng cây nhặt ngải thảo, ôi, sau khi rời kinh,
phu nhân cũng đi rồi, thiếu gia lại trở về những ngày cô đơn một mình,
ngày lễ ngày tết cũng lạnh lẽo tới đòi mạng. Chẳng lẽ thiếu gia tính cả đời
như vậy sao...

"Nàng cứ như thế này chạy tới đây à?" Cửa viện cố ý khép hờ chờ Phó

Tránh về bị đẩy ra.

"Thiếu gia!" Phó thư đồng nhảy dựng lên, lúc nhìn thấy người bên

cạnh hắn thì trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày sau mới thì thầm: "Thiếu phu
nhân?"

"Trương Dịch nói ba năm qua, độc trong người ta đã giải gần hết rồi,

ta ở một mình trong cung Minh Quang sắp buồn thành bệnh rồi, chàng lại
không tới tìm ta, vậy ta sẽ đi tìm chàng." Sầm Duệ nói năng hùng hồn đầy
lý lẽ, không có tý áy náy nào khi mình chính là kẻ lúc trước đã đuổi người
ta đi, vừa thấy Phó tiểu thư đồng, cười hì hì nhéo mặt hắn: "Miệng tiểu
đồng tử vẫn ngọt như vậy."

Phó Tránh bất động thanh sắc ấn móng vuốt nhỏ của nàng xuống, sắc

mặt lạnh lùng.

Phó tiểu thư đồng khóc không ra nước mắt, thiếu gia, ta vô tội mà! Vô

tội đấy! Thiếu phu nhân làm nam tử thành quen nên đã quên mất mình là
một nữ tử sao!

Sầm Duệ liếc Phó Tránh, không kịp mở miệng đã bị hắn kéo vào

phòng rửa mặt.

Thiên Đô cách Hoài Quận không xa, vốn dĩ Sầm Duệ muốn du sơn

ngoạn thủy rồi tiện đi qua, nhưng càng tới gần càng giục Lai Hỉ mau chạy
nhanh hơn, nhanh nữa nhanh nữa, cuối cùng vừa kịp xuất hiện trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.