TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 723

"Chỉ cần nàng ổn là được..." Phó Tránh bỗng im bặt, hắn vỗ về bụng

của Sầm Duệ: "Vừa nãy là..."

Sầm Duệ đè tay hắn lại, cười nói: "Là đá ta một cái, cứ tối đến sẽ động

nhiều hơn, có khi một canh giờ đá tới mười cái."

Phó Tránh mím môi, hôn lên mi tâm của Sầm Duệ, đau lòng không

thôi: "Vất vả cho nàng." Trong lòng hơi ghét bỏ tiểu tử còn chưa xuất thế
kia, chả trách Sầm Duệ nói ngủ không ngon, thì ra tại đây.

Tháng bảy trời nóng, hơn tháng nữa sẽ tới sản kì của Sầm Duệ, nhũ

mẫu và bà mụ đã được mời tới nhà từ sớm, có thể chuẩn bị gì thì đều đã
chuẩn bị. Phó Tránh tận lực xử lý hết công vụ trong buổi sáng, qua buổi
trưa là chạy về nhà bồi Sầm Duệ.

"Phó Tránh." Buổi sáng hôm nay, Phó Tránh vừa rời giường Sầm Duệ

đã mở mắt ra.

"Ta làm ồn nên nàng tỉnh hả?" Phó Tránh xoay người hôn lên mặt

nàng, lại xoa xoa cái bụng tròn xoe.

Sầm Duệ lắc đầu, nhìn hắn nói: "Chờ con sinh ra, mời nương về đi."

Sắc mặt của Phó Tránh cứng đờ, ngồi ở mép giường trầm mặc không

lên tiếng.

"Việc kia ai đúng ai sai, một lời không thể nói rõ. Nhưng dù sao bà ấy

cũng là tổ mẫu của con, là người có ơn dưỡng dục với chàng..." Sầm Duệ
nhìn hắn, mềm nhẹ nói: "Nói cho cùng không thể để bà không được gặp tôn
tử một lần được." Việc này nàng đã suy nghĩ lâu rồi, nàng không phải thánh
nhân, nói không để tâm là giả. Nhưng bây giờ nàng là thê tử của Phó Tránh,
là mẫu thân của con hắn, nàng phải đứng ở góc độ của hắn để suy nghĩ thay
hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.