TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 19

“Chúng ta đừng ở đây nữa, đi thôi...”

“Tại sao? Giờ sức khỏe em yếu lắm, em cần phải nghỉ ngơi.” Jack nói.

An Long Nhi cũng nói: “Đúng vậy cô Kiều, nơi này đằng trước đằng sau

đều không có thành trấn, hãy cứ nghỉ ngơi ở đây đã...”

Lục Kiều Kiều trở nên hết sức bồn chồn kích động, giậm chân nói:

“Không được! Tôi bảo không được là không được... đây là... hung trạch...”
Nói dứt lời, cô nhũn chân ra rồi ngất đi.

Lục Kiều Kiều hôn mê rất nhanh, hai chữ cuối cùng nói không tròn vành

chữ, mọi người thấy hai mắt cô nhắm nghiền, lại càng tức tốc khiêng vào
trong phòng. Tú Liên phu nhân dẫn ba người vào phòng Đông trên tầng hai.
Phòng khách phía Đông nằm ở góc trái mặt trước tòa nhà, gian phòng sát
vách phía sau là nơi Tú Liên phu nhân vừa mới bước ra, bên trong chốc lại
vẳng ra tiếng ho húng hắng của trẻ con, nhìn qua khe cửa, có thể thấy một
đứa bé trai chừng hai tuổi trông rất tuấn tú đang ngồi trong ghế cũi bằng tre
tò mò nhìn những người lớn bên ngoài.

Bên phải phòng Đông là phòng khách Đông Nam, căn phòng này nằm

ngay giữa mặt tiền tòa nhà họ Trương, bên dưới sàn chính là cửa lớn dẫn
vào sân. Chính vì bị căn phòng khách Đông Nam này án ngữ bên trên, nên
cửa trước nhà họ Trương mới giống như một cái miệng đang há ngoác. Còn
bên dưới phòng Đông chính là căn bếp mà vừa nãy A Hoa chạy ra.

Gian phòng Đông bố trí cho Lục Kiều Kiều khá khô ráo sáng sủa, chiếc

giường đôi bằng gỗ đỏ chạm trổ hình rồng phượng khiến người ta có cảm
giác chủ nhân nhà này chẳng hề phải lo lắng về chuyện tiền bạc, đến cả
phòng khách cũng có thể dùng những đồ gia cụ quý giá.

Jack đặt Lục Kiều Kiều lên giường, An Long Nhi lập tức mở cửa sổ ra

nhìn ngó xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.