TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 220

Cả bọn nghe xong đều cười ồ lên, Dương Phổ nói: "Thực ra Long Nhi

nói rất đúng, chùa miếu thần đàn và nha môn đều giống nhau, không tán tài
cho dân chúng tức là không làm đúng bổn phận rồi."

An Long Nhi lại nói tiếp: "Vì vậy, có thể làm được."

Lục Kiều Kiều thấy An Long Nhi cũng đã luống cuống đủ rồi, bèn nói

với Phạm Trọng Lương: "Chi bằng Phạm đại nhân theo ý kiến của Jack
thiếu gia, kéo sập bức chiếu bích kia xuống, biến bức tường tập trung mồ
hôi nước mắt của dân chúng thành bức tường minh bạch, thu thập ý dân,
sáng tỏ oan tình. Mỗi sáng sớm ngài chỉ cần bước ra khỏi nha môn là có thể
nghe được tiếng lòng của dân chúng, chẳng phải tốt hơn để dân chúng đánh
trống kêu oan, nộp bạc qua cửa rồi mới được gặp thanh thiên đại lão gia
một lần hay sao?"

"Hay cho một bức tường minh bạch!" Phạm Trọng Lương lớn tiếng

khen hay: "Chuyển bức tường ở trong cửa ra bên ngoài, trả lại bức tường
này cho trăm họ mới là đại phong thủy! Cám ơn các vị đã chỉ dạy, Phạm mỗ
sẽ lập tức làm ngay."

Lúc này, cái lồng chim ở phía trước chợt vang lên mấy tiếng tre trúc nứt

toác, cả bọn đưa mắt nhìn, thấy trên lồng có mấy thanh tre bị bung ra thành
một lỗ hổng, liền sau đó là một tràng dài những tiếng kêu bi thương của lũ
chim.

Phạm Trọng Lương nói: "Hạn hán cả năm, lại đúng đợt tiết thu khô

hanh, tre trúc toác hết cả ra rồi..."

Nhưng An Long Nhi lại hỏi: "Liệu có chuyện gì khác nữa không?"

Lục Kiều Kiều lấy chiếc la bàn trên tay An Long Nhi đo đạc một hồi,

đoạn nói: "Tiếng chim bi ai là điềm báo chuyện chẳng lành, âm thanh ở
phía Tây Bắc là ứng vào chủ nhà; thanh tre ở phía Bắc lồng chim bị toác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.