TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 241

"Hám Long kinh."

"Sao cứ nhẩm đi nhẩm lại Hám Long kinh mãi thế, không đọc thứ khác

à?"

"Cháu cũng có đọc những sách khác chứ, nhưng thời gian này ngày nào

cũng chạy trên đường, thấy rất nhiều núi non sông nước, nhớ ra liền đọc
mấy câu..." An Long Nhi nói chuyện đã bắt đầu thở hổn hển, trên đầu cũng
túa mồ hôi, nhưng vì luyện khí nên vẫn dốc sức dồn nén xuống đan điền,
mà nó cũng thích chạy bộ với Lục Kiều Kiều, chỉ cần Lục Kiều Kiều vẫn
chạy, nó rất sẵn lòng chạy bên cạnh cô thế này mãi.

Lục Kiều Kiều đưa mắt nhìn xung quanh, thấy toàn là núi cao chót vót,

vì bây giờ đương buổi sáng sớm, rất nhiều đỉnh núi vẫn có sương mù vẩn
vít. Cô hiểu ra tại sao An Long Nhi lại đọc nhẩm mấy câu lúc nãy, nhưng
vẫn hỏi lại: "Đoạn thơ mày đọc lúc nãy là ý gì… phù… thử giải thích xem
nào... phù…"

An Long Nhi đáp: '"Mấy câu đó ý muốn nói... muốn tìm long mạch ở

trong núi cao, có thể nhân lúc tiết trời có mây mà không có sương lớn...
xem mây trên đỉnh núi, ngọn núi nào đỉnh núi và sườn núi có mây, thì có
thể có chân long mạch... những ngày có sương mù thì không thể tìm được
chân long."

Lục Kiều Kiều rút súng ra, vừa chạy vừa giương súng bắn về phía xa xa,

cũng không biết có bắn trúng gì hay không. Cô lại hỏi tiếp: "Tại sao đỉnh
núi có mây chính là mạch chân long? Hả?"

An Long Nhi nói: "Vì mạch chân long đều là những nơi cao nhất."

"Nhưng cũng có những mạch chân long ở chỗ thấp hơn tất cả những

ngọn núi khác, mây không bao giờ tụ trên đỉnh núi đó… thế thì sao?" Nói
xong, Lục Kiều Kiều lại nổ súng đánh "pằng" một phát. Cô quay đầu nhìn
An Long Nhi, chỉ thấy thằng bé đỏ mặt tía tai, không biết trả lời thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.