TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 500

Lục Kiều Kiều rất thông minh, cô nói: "À, tôi biết rồi, cầu nguyện là chú

ngữ của Tây Dương các anh, Amen chính là câu Cấp cấp như luật lệnh mà
chúng tôi hay nói, thế còn đây là cái gì?"

Jack ngồi xuống bàn, nói: "Cầu nguyện không phải chú ngữ, mà là trò

chuyện với Thiên Chúa, đây là quà Giáng sinh tôi tặng cho mọi người,
trong lễ Giáng sinh, người nào cũng nhận được quà."

Lục Kiều Kiều vừa nghe thấy có quà liền hớn hở: "Mấy ngày trước mới

vừa Đông chí, thì ra hôm nay chính là lễ Giáng sinh của người Tây các anh
đấy à, có quà thì tốt quá, tôi tưởng chỉ có Tết mới được quà thôi chứ?" Cô
vừa mở cái hộp ra vừa nói: "Cả cái gói to tướng này là gì đây? A... khăn
choàng lông cừu mềm quá! Dễ chịu quá dễ chịu quá..."

Lục Kiều Kiều vui vẻ áp mặt vào tấm khăn lăn qua lăn lại, Jack thấy vậy

thì sung sướng vô cùng, anh nói: "Thời tiết càng lúc càng lạnh, chiếc khăn
choàng lông cừu của Đức này rốt cuộc cũng có thể dùng được rồi, lần trước
đốt xe ngựa tôi còn không nỡ vứt đi... tiếc là trong xe bị cháy rất nhiều thứ,
bằng không tôi sẽ có quà hay hơn cho Long Nhi và Tôn Tồn Chân, à, hai
người mở ra xem có thích hay không?"

An Long Nhi mở hộp ra, thấy một con dao găm vỏ da, liền rút ra xem

xét kỹ lưỡng, thấy lưỡi dao ánh lên hàn quang, sống dao khắc một hàng chữ
Tây. Nó ngạc nhiên thốt lên: "Con dao nhỏ này đẹp thật, sắc lắm phải không
anh Jack?"

Jack đáp: "Đây là dao găm do Thụy Sĩ sản xuất, tốt nhất thế giới đấy."

An Long Nhi nghe nói vậy lại càng thích thú, cứ cầm trên tay ngắm

nghía không nỡ rời, luôn miệng cảm ơn.

Tôn Tồn Chân mở hộp ra, lại thấy bên trong có một cái hộp nhỏ bằng

bạc khắc hình chim ưng tung cánh hết sức tinh xảo, bên ngoài hộp còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.