TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 592

Lôi thích, rồi cùng Tôn Tồn Chân lên mặt đất theo lối Trương Bồi Nguyên
vừa đi vào.

Khi bọn họ mở cửa ngầm phía sau điện Hồ Tiên, vẫn còn chưa ló đầu

lên khỏi mặt đất, đã trông thấy một con bướm trắng đang bay lượn phía
trước mặt.

Trương Bồi Nguyên vừa ngẩng lên nhìn con bướm trắng ấy, liền cười

khẩy một tiếng nói: “Trò vặt vãnh mà cũng dám đến phủ Thiên Sư khoe
khoang.” Nói đoạn, ông ta phất ống tay áo về phía con bướm, con bướm
“phù” một tiếng, bốc cháy trên không trung hóa thành tro tàn rơi xuống đất.
Trương Bồi Nguyên lại quay sang bảo An Long Nhi: “Các ngươi bị người
ta theo dõi rồi, thành thật nói cho ta biết, đối phương là ai, có bao nhiêu
người?”

An Long Nhi thành thực trả lời: “Bọn họ đều là người của triều đình,

trước khi tới đây cháu thấy có khoảng sáu mươi tên cưỡi ngựa.”

Trương Bồi Nguyên nghe xong lập tức bấm đốt ngón tay tính toán, vừa

nhẩm vừa nói: “Không ngoài dự liệu, bao đời nay chỉ có triều đình vong
quốc mới bất chấp tất cả để tìm kiếm Trảm long quyết, lúc thiên hạ thái
bình thì chẳng ai nghĩ đến thứ này cả. Giờ đối phương cũng không còn
nhiều người như vậy nữa rồi, các ngươi hãy đi theo lối phía sau phủ đi. Trì
Tú…” Lúc này đằng trước bọn họ có một đạo sĩ trẻ tên là Trì Tú đi tới, anh
ta đã buộc thắt lưng bên ngoài đạo bào, hông đeo trường kiếm, lưng đeo túi
tên đầy, tay cầm một cây cung mây, đang rảo bước chạy về phía trước phủ
Thiên Sư, chuẩn bị phòng vệ ứng chiến. Nghe Trương Bồi Nguyên gọi tên
mình, anh ta lập tức chạy tới trước mặt họ.

“Trương Thiên Sư, có gì dặn dò ạ?”

“Dẫn hai vị đạo huynh này ra theo cửa ngách, nhanh lên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.