TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 612

Lục Kiều Kiều lại run cầm cập nói: “Tôi tôi tôi tôi tôi cũng muốn đi phủ

Thiên Thiên Thiên Sư, tôi tôi tôi tôi tôi tôi muốn biết Long Nhi lấy được
Trảm long quyết chưa chưa chưa…”

Cô vừa nói vừa toan đứng lên, nhưng cảm giác đau nhói ở đầu gối tức

thì khiến cô ngã vào lòng Jack, Jack lập tức xoay người vòng tay cõng Lục
Kiều Kiều lên lưng, nói với Đặng Nghiêu: “Đặng đại ca, chúng ta cùng đi.”

Phủ Thiên Sư vốn chỉ cách cung Đại Thượng Thanh nửa canh giờ đi bộ,

giờ họ rơi từ miệng giếng xuống khe đá trong lòng núi, rồi lại trượt xuống
sông Lô Khê, coi như đã đi đường tắt xuống núi. An Thanh Nguyên và
người nhà Hotta xuất phát không lâu, bọn Lục Kiều Kiều cũng đuổi theo về
phía phủ Thiên Sư. Bọn họ nhanh chóng chạy tới trấn Thượng Thanh, đến
trước cửa phủ, thấy bên ngoài cánh cổng cao lớn của tòa phủ đệ có một
hàng ngựa, vừa nhìn đã biết là của đám người An Thanh Nguyên. Kim Lập
Đức đang nhàn tản ngồi dưới chân ngựa, vừa trông thấy bọn Đặng Nghiêu
chạy tới, y liền bước lên đón: “Lão Tiêu, nghe Quốc sư nói huynh phản rồi
à? Sao lại thế, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Đặng Nghiêu vừa thấy Kim Lập Đức cũng tỏ ra rất quan tâm: “Phản hay

không phản khó nói lắm, giờ không giải thích rạch ròi được, lúc nào rảnh
rỗi nói sau nhé. Sao huynh lại ở đây, tình hình thế nào rồi? Quốc sư đâu?”

“Quốc sư và mấy người Nhật Bản đạp cửa xông vào, vừa nãy đánh một

trận long trời lở đất trong ấy, giờ lại không thấy có động tĩnh gì nữa…”

Đặng Nghiêu ngơ ngác không hiểu, y ngạc nhiên hỏi: “Bên trong đánh

đến long trời lở đất, công phu của huynh cao cường như vậy lại ngồi ở đây
làm gì?”

“Phì, vừa nãy lúc tới đây tôi ngã từ trên ngựa xuống, bị thương gân cốt ở

chân đau muốn chết đi sống lại, đành phải ở đây trông ngựa cho bọn họ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.