TRẢM LONG TẬP 3: THÁI BÌNH LOẠN THẾ - Trang 137

“Long ca, ngươi hiểu cái gì rồi? Nói cho chúng ta biết với...“
An Long Nhi nói: “Trong hai câu khấu quyết này, thành đầu là chỉ mộ phần,
nhà cửa và thành trì, tóm lại là nơi con người sử dụng thì đều gọi là thành
đầu; thủy khẩu là chỉ lối thoát nước, chính là phương vị mà nước chảy đi
khỏi một bố cục phong thủy, thủy khấu thông thường đại diện cho mất khí
và hao tài; nếu thủy khấu rộng rãi thông thoáng, thì bố cục phong thủy dù
có tốt đến đâu, cũng không thể giữ được vận khí cát tường. Vì vậy, khi đến
một nơi nào để xem phong thủy, thầy phong thủy trước tiên phải đứng ở
thành đầu xem thủy khấu có thát chặt lại hay không, một nơi mà thủy khấu
không thắt chặt, lại không thể thông qua tu tạo mà sửa chữa, thì bố cục dẫu
có tốt đến mấy, thầy phong thủy cũng không bao giờ sử dụng.“
Lục Kiều Kiều lại tiếp lời: “Đúng, thủy khẩu thu hẹp là cửa phòng thủ sau
cùng trong bố cục phong thủy, khi bày cục, thầy phong thủy không cần nghĩ
cách khiến cho nhân đinh dồi dào, phú quý phát đạt vội, mà phải tính toán
cách đóng chặt cửa sau, bảo trì vận khí, làm như vậy là để bố cục phong
thủy ngay từ đầu đã ở vào thế bất bại, trong binh pháp Tôn Tử chẳng phải
cũng nói cần phải ở vào thế bất bại đó sao? Kỳ thực, nguyên lý ở đây tương
thông với nhau thôi.“
Cố Tư Văn vỗ đùi đánh đét, nói: “Có lý quá, nghe người nói chuyện một
đêm, còn hơn đọc sách mười năm, chẳng ai lại đi đổ nước vào cái vò bị
thủng cả!“
Sái Nguyệt cũng nói: “Đúng thế, chúng ta nấu cơm xắt rau, còn đặt cái rổ
dưới đất để hứng rác cơ mà.“
A Đồ cách cách lớn tiếng nói: “Tôi bỏ nhà ra đi còn mang theo hai con
ngựa cơ đấy!” Cả bọn nghe vậy lập tức cười ồ lên.
An Long Nhi hỏi Lục Kiều Kiều: “Vậy bước tiếp theo chúng ta đi đâu bây
giờ, cô Kiều?“
“Đi Vân Nam!“
“Lần này là thật à?“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.