TRẢM LONG TẬP 3: THÁI BÌNH LOẠN THẾ - Trang 175

trại, mặc dù không biết đối phương là ai, nhưng lần tập kích này rõ ràng rất
thành công.
Bọn An Long Nhi không chít khăn đỏ trên đầu, xung phong trong doanh
trại không hề thu hút sự chú ý của đối phương, nhưng lại bị các giáo chúng
của Thượng Đế hội ngăn cản, có đến mười mấy binh sĩ Thượng Đế hội tay
vung đại đao xông về phía An Long Nhi.
A Đồ cách cách mặc kệ ai với ai, chỉ cần không quen biết thì cô nàng đều
nhất loại coi là kẻ địch, chỉ nghe cô nàng hét lớn: “A Văn, lùi lại phía sau
An Long Nhi, chĩa trường thương ra đâm người!” Dứt lời, bản thân đã rút
một mũi tên bắn thẳng về phía binh sĩ chít khăn đỏ trước mặt, An Long Nhi
đang định hỏi xem Lý Tiểu Văn ở đâu thì đám người phía trước đã có vài
mạng trúng tên ngã rạp xuống. Cậu vừa kêu lên: “Đừng bắn!” những binh sĩ
chưa ngã xuống kia đã xông tới trước mặt, vung đao chém bừa xuống, An
Long Nhi nhanh nhẹn đón đỡ một cách chuẩn xác, chiếc thuẫn mây trong
tay cậu đã tạo thành một mảng tường đồng vách sắt ngăn binh khí lại.
Sau một loạt tiếng đao chém loạn xạ, An Long Nhi thò đầu ra nhìn, thấy
đám binh sĩ trước mặt không ngờ đã chết hết cả. Thì ra Cố Tư Văn và A Đồ
cách cách nãy giờ vẫn ở sau lưng cậu rình sẵn, cậu chắn bên trái, Cố Tư
Văn liền đâm sang bên phải, cậu đỡ phía trên, Cố Tư Văn liền đâm xuống
phía dưới, tóm lại là mâu và thuẫn phối hợp như áo trời không vết rách,
cộng thêm A Đồ cách cách tranh thủ khoảng trống bán tỉa, ba người đã
nhanh chóng giải quyết cả một phân đội binh sĩ. Cố Tư Văn đâm ra thương
nào đắc thủ thương nấy, cũng tự thấy mình tiến bộ chưa từng thấy, bèn kích
động hỏi: “Thỏ con, còn chiêu này gọi là gì vậy, lợi hại quá đi mất!“
A Đồ cách cách rõ ràng cũng hết sức kích động, cô nàng đỏ mặt, mồ hôi
đầm đìa, lớn tiếng đáp: “Đây chỉ là một cái Tiểu Tam tài trận thôi, nếu cho
ta năm trăm người, ta bày trận lớn cho ngươi xem.“
An Long Nhi tức đến bủn rủn cả người nói: “Lầm người rồi! Đầu đội khăn
đỏ là người của Thượng Đế hội, không thể giết được, ta còn đang định hỏi
chuyện bọn họ đây này!“
“Hả? Ta quên mất!” Cố Tư Văn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.