TRẢM LONG TẬP 3: THÁI BÌNH LOẠN THẾ - Trang 358

Quan Thôn hạ trại, bản thân anh ta cũng không biết Hồng Tuyên Kiều có
nhìn thấy động tác này hay không, càng không biết cô có hiểu được hay
không, mà cứ thế không ngừng vẫy ô về phía sau, thân hình cũng nhích
từng chút từng chút một lùi lại.
Hướng Vinh nhận ra động tác của Phùng Vân Sơn là lạ, thân là lão tướng
từng trải qua hàng trăm trận mà không thấy nghi ngờ thì thực sự không
chấp nhận được, y thúc ngựa tới trước mặt họ Phùng, nhìn chằm chằm vào
mắt đối phương, trong khi ấy Phùng Vân Sơn vẫn không ngừng lùi về phía
sau.
Hướng Vinh đột nhiên hỏi: “Ngươi căng thẳng lắm hả?“
“Không, vãn sinh không căng thẳng.“
“Vậy ngươi lắc cái gì đấy?“
“Tôi... tôi muốn đi giải.“
Hướng Vinh chăm chú quan sát anh ta, nói: “Thì ngươi đi giải đi.“
“Tôi... nhiều người nhìn như vậy không đi được.” Phùng Vân Sơn đã hoàn
toàn rơi vào cái hố đi giải này, anh ta thực sự không thể nghĩ ra nếu Hướng
Vinh ép mình phải biểu diễn đi giải ngay tại đây, anh ta nên quay mặt hay
quay lưng về phía đối phương nữa.
“Ôi cha... ôi cha...” Lục Kiều Kiều đột nhiên cào mạnh vào lưng Phùng Vân
Sơn, một tay ôm bụng kêu lên: “Tướng công, thiếp đau bụng quá!“
Phùng Vân Sơn vừa nghe vậy liền hiểu ngay cô đang giải vây cho mình,
bèn run giọng khấn cầu Hướng Vinh: “Quan gia, chúng tôi đã lên tận đây
rồi, thả cho chúng tôi đi đi, tôi phải đưa A Mai về trấn khám đại phu, ngài
cũng biết rồi đó, đàn bà mang thai là không thể chậm trễ được...” Trong lúc
nói chuyện, vẻ bối rối thảm hại lộ rõ trên gương mặt anh ta.
Lục Kiều Kiều đau đến nỗi toàn thân run rẩy, áp chặt vào lưng Phùng Vân
Sơn, kéo anh ta nhích dần về phía sau, Hướng Vinh nhìn cảnh tượng này,
cảm thấy tiếp tục hoạnh họe nữa e là sẽ có người mất mạng, liền lùi lại hai
bước, bảo: “Mau về đi gặp đại phu đi, có quân đội Đại Thanh ở đây, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.