TRẠM THU PHÍ QUÁI LẠ - Trang 80

“Tôi chẳng nghe thấy tiếng nhạc gì cả,” Milo nói.

“Đúng thế,” Alec bảo, “buổi hòa nhạc này không phải để nghe, mà để

xem. Chú ý kìa.”

Khi nhạc trưởng vung tay lên, ông nhào nặn không khí như nặn đất sét,

và các nhạc công thận trọng làm theo từng chỉ dẫn của ông.

“Họ chơi cái gì thế?” Tock tò mò ngước nhìn Alec hỏi.

“Tất nhiên là buổi hoàng hôn rồi. Tối nào vào khoảng giờ này họ cũng

chơi bản đó.”

“Thật à?” Milo kinh ngạc hỏi.

“Tất nhiên rồi,” Alec trả lời; “họ cũng chơi cả bản buổi sáng, trưa hoặc

đêm nữa, tất nhiên là vào buổi sáng, buổi trưa, hoặc buổi đêm. Nếu họ
không chơi thì trên thế giới sẽ chẳng có màu sắc gì hết. Mỗi nhạc cụ chơi
một màu khác nhau,” nó giải thích, “và tất nhiên, tùy thuộc vào mùa và thời
tiết mà nhạc trưởng sẽ chọn bản nhạc rồi chỉ đạo dàn nhạc chơi cho từng
buổi trong ngày. Nhưng xem kìa: mặt trời sắp lặn rồi, và một lát nữa bạn có
thể hỏi đích thân ngài Sắc Độ đấy.”

Những mảng màu cuối cùng mờ dần đi trên bầu trời phía Tây, và cùng

lúc đó, các nhạc cụ từ từ dừng lại, cho tới khi chỉ còn lại những nhạc công
chơi contrabass, với những động tác chậm rãi nghiêm trang, để chơi buổi
đêm, cùng vớỉ một chùm chuông bạc để giúp những chòm sao tỏa sáng.
Nhạc trưởng buông thõng tay xuống và đứng yên trong khi bóng tối bao
trùm lên khu rừng.

“Một buổi hoàng hôn rất đẹp ạ,” Milo bước lên bục nhạc trưởng nói.

“Phải thế chứ,” nhạc trưởng trả lời, “chúng ta đã tập dượt từ lúc thế

giới mới ra đời mà.” Rồi ông cúi xuống nhấc Milo đặt lên giá nhạc. “Ta là
Sắc Độ Vĩ Đại,” ông nói tiếp, hai tay dang rộng, “người chỉ huy các màu
sắc, nhạc trưởng của các sắc tố, và người chỉ đạo toàn bộ quang phổ.”

“Dàn nhạc chơi cả ngày ạ?” Milo hỏi, sau khi đă tự giới thiệu về mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.