Phạm Việt Châu
Trăm Việt trên vùng định mệnh
CHƯƠNG 12
VIỆT NAM: VÀI TIÊU MỐC NHẬN ĐỊNH VỀ CUỘC CHIẾN 60-73
Bản Chất Chiến Tranh
Tiến trình lịch sử của nhân loại chuyển qua chuyển lại từ hòa bình sang
chiến tranh, chiến tranh sang hòa bình, chẳng có gì khác hơn là một chuỗi
hành động bành trướng kế tục của đế quốc. Đế quốc có thể bành trướng uy
quyền, bành trướng lãnh thổ, bành trướng kinh tế, bành trướng văn hoá,
nhưng tiêu đích đều quy vào việc tranh đoạt quyền lợi từ nước ngoài,
thường thường là quyền lợi vật chất. Nhìn vào toàn bộ cục diện thế giới,
thời nào chúng ta cũng bắt gặp những bộ mặt đế quốc ấy. Chiến tranh đã
phát sinh từ những hành động bành trướng. Khi đế quốc gặp sự chống trả
của nạn nhân, chiến tranh sẽ bùng nổ trong một phạm vi nhỏ. Khi đế quốc
đụng chạm quyền lợi lẫn nhau mà không giải quyết được bằng những
phương thức khác, chiến tranh cũng sẽ bùng nổ nhưng trong một phạm vi
lớn hơn. Khi từng tập đoàn đế quốc va chạm quyền lợi với nhau trên bình
diện quốc tế, thế chiến sẽ xảy ra.
Từ sau thế chiến II, hai tập đoàn đế quốc lớn lao nhất trong lịch sử nhân
loại đã thành hình: đó là tập đoàn cộng sản và tập đoàn tư bản. Cộng sản và
tư bản va chạm nhau khắp nơi trên thế giới, nhưng cả hai bên đều tự chế để
tránh thế chiến; vì thế chiến trong thời kỳ này sẽ không thể không dẫn đến
chiến tranh hạch tâm làm huỷ diệt chính các trung tâm đế quốc. Tự chế thế
chiến không có nghĩa là không có chiến tranh. Chiến tranh vẫn đã xảy ra và
còn đang xảy ra ở nhiều nơi dưới nhiều hình thái khác nhau.
Hai hình thái thông thường nhất là chiến tranh uỷ nhiệm và chiến tranh cục
bộ. Trong chiến tranh uỷ nhiệm, đế quốc giữ phần chỉ đạo và tiếp trợ bên
ngoài, còn phần vụ lâm chiến do quốc gia nhược tiểu tay em đảm nhận.
Trong chiến tranh cục bộ, đế quốc tham chiến trực tiếp nhưng chỉ đưa ra
những sức mạnh giới hạn, cụ thể là giới hạn trong loại vũ khí thường, mặc
dù đế quốc có sẵn vũ khí hạch tâm.