TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1011

chẽ, chỉ cần thật cẩn thận, muốn an toàn leo lên leo xuống cầu thang giữa hai
tầng lầu mà không bị ai phát hiện ra cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Tuy nhiên hết thảy trước mắt cũng chỉ là suy đoán, không hề có chứng cứ

xác thực, Chu Khôn dùng biện pháp mớm cung mà cô am hiểu nhất để nắn gân
giáo sư Phan, nói cho ông ta biết rằng Cát Vân đã nhận tội. Ban đầu giáo sư
Phan còn chưa tin, nhưng đến khi Chu Khôn nói chuyện năm xưa Cát Vân bị
xâm hại, ông ta tức thì cởi giáp đầu hàng, đau đớn ôm đầu thốt lên: “Tôi thực
sự có lỗi với cô ấy... Nhưng mà tôi quả thật chẳng có biện pháp nào, khi đó tôi
chỉ mới vừa bước chân vào nghề, danh tiếng còn chưa có một mẩu, đến việc
sáng tác mở triển lãm tranh cũng phải dựa vào người khác giúp đỡ, nếu đắc tội
bọn họ thì tôi làm sao ở lại trong nghề?”

Cát Vân có một người cha bị khuyết tật, cả nhà dựa vào việc may vá thêu

thùa của mẹ cô ta cùng với tiền trợ cấp để sống qua ngày, căn bản không thể
nào bươn chải lo nổi học phí cho cô ta, sau khi trải qua sự kiện lần đó, giáo sư
Phan liền dốc hết khả năng của mình giúp đỡ cho nhà Cát Vân về mặt kinh tế,
hy vọng có thể dùng việc này để chuộc tội. Không lâu sau, ông ta được cử ra
nước ngoài học tập, trước khi đi ông đã lo liệu hết các khoản học phí cần thiết
của Cát Vân cho trường học, lại còn mở một thẻ ngân hàng cho cha Cát Vân,
gửi phí sinh hoạt vào trong ấy. Sau khi về nước, ông ghé thăm nhà Cát Vân,
nhưng khi ấy nhà tuy còn mà người đã chẳng ở - mẹ của Cát Vân qua đời, Cát
Vân bỏ học trốn nhà đi kiếm việc làm còn cha cô ta không có năng lực tự lo
cho bản thân, thế là bị đưa vào trong một viện dưỡng lão dành cho nông dân.

Đương lúc Giáo sư Phan đang tìm kiếm tung tích của Cát Vân, thì chẳng

ngờ lại nhìn thấy ảnh của cô ta trong một cuộc triển lãm tư nhân. Mặc dù lúc
này Cát Vân đã trưởng thành, trở nên xinh đẹp, quyến rũ, hút hồn, thế nhưng
giáo sư Phan chỉ nhìn một cái là nhận ra, bởi vì ánh mắt của cô trước sau
không hề thay đổi, vẫn là cô bé ngày đó nằm trên thảm cỏ, ngước nhìn về phía
ống kính bằng đôi mắt to tròn với hai màu đen trắng rõ nét như xưa, không
mang theo chút nhục nhã hay tủi hổ nào, cũng chẳng hề có chút vẩn đục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.