TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1038

Diệp Vệ Quân cười nói: “Tiện tay dắt dê mà thôi, không tính là trộm, nếu

em vẫn còn chưa yên tâm, vậy đợi sau giám định rồi muốn sang tay hay giao
nộp lên trên đều tùy em hết.”

Lý An Dân nghĩ ngợi một chốc, bèn lại gần Diệp Vệ Quân cọ cọ đẩy đẩy,

ra vẻ thần thần bí bí hỏi: “Anh xem thử một chút, cái vòng tay này đáng giá
bao nhiêu?”

Diệp Vệ Quân đáp không đánh giá được, thuận tay cốc đầu cô một cái,

cười mắng “Ham tiền.”

Lý An Dân thở dài nói: “Em chỉ hỏi một chút thôi mà còn nữa, cứ để mặc

bộ xương kia ở đó sao? Cũng không biết là người nhà ai, đã chết bao lâu rồi?
Lỡ như là vụ án giết người này nọ, nói không chừng lại là một oan hồn chết
không nhắm mắt.”

Diệp Vệ Quân không biết lấy từ đâu ra một phiến lá mà dựng thẳng ngay

trước mắt Lý An Dân, hỏi: “Em có biết đây là loại cây gì hay không?”

Lý An Dân nhìn qua, hình dáng của phiến lá này thuôn thuôn như lá liễu,

đầu nhọn nhưng ngắn, mép lá uốn vào trong, cô nói: “Đây không phải là lá của
đám dây leo trong động đó sao?”

Diệp Vệ Quân bảo: “Nó còn được gọi là dâm dương hoắc, là nguyên liệu

chính của loại thuốc lia lia nổi danh Tương Tây bao năm đấy.”

Lý An Dân chưa từng nghe qua thứ thuốc “lia lia” này bao giờ, Diệp Vệ

Quân bèn đổi cách nói khác thông tục hơn – “Ngải tình”, có người nói chỉ cần
cho một chút thứ này vào đồ ăn thức uống, là có thể khiến kẻ trúng ngải yêu
say đắm người bỏ ngải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.